- Mở ra buôn bán, khiến cho bên trong năm châu bắc bộ, có địa phương luyện linh của Vân Hải Châu ta, cùng lúc lại nâng cao chiến lực bắc bộ của nàng. Về phương diện khác lại càng thu được nhiều lợi ích hơn. Kể từ đó, sau khi bắc bộ yên ổn, thậm chí ta có thể khiến cho nàng trở thành người Tà Hoàng Triều có quyền hạn duy nhất ở Vân Hải Châu. Toàn bộ luyện linh trong Tà Hoàng Triều, đều do nàng khống chế ở trong tay!
- Hợp tác như vậy, thành ý như vậy, Công Tôn Uyển Nhi, nàng nói cho ta biết, nàng có đạo lý gì lại từ chối?
Bạch Tiểu Thuần không ngừng nói. Từng câu nói ra đồng thời khiến cho trong mắt Công Tôn Uyển Nhi cũng lộ ra suy nghĩ tìm hiểu. Thật ra cách nói của Bạch Tiểu Thuần, thực sự phù hợp với nhu cầu của nàng. Vân Hải Châu phát triển luyện linh, nàng tất nhiên để ở trong mắt. Nhất là đề nghị cuối cùng của Bạch Tiểu Thuần, đối với nàng mà nói, sẽ có lợi ích to lớn, không có cách nào hình dung!
Thậm chí có thể thay đổi địa vị của nàng ở Tà Hoàng Triều. Tất cả những điều này cũng làm cho Công Tôn Uyển Nhi ở đây, không thể không tỉnh táo lại, bắt đầu cẩn thận suy nghĩ tìm hiểu về chuyện buôn bán Bạch Tiểu Thuần nói tới.
Mà mặc dù nàng liếc mắt liền nhìn ra Bạch Tiểu Thuần đang tận lực điên đảo cùng vặn vẹo nhu cầu. Chỉ có điều thân là Thiên Tôn, cho dù nhìn thấu việc này, nhưng nếu thật sự có lợi ích, như vậy tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ.
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Công Tôn Uyển Nhi bắt đầu suy nghĩ tìm hiểu, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn còn cảm thấy có một chút may mắn. Hắn suy nghĩ vẫn là Công Tôn Uyển Nhi dạng này tương đối lý trí, dễ dàng khai thông.
- Chuyện này bản cung cần phải cẩn thận so sánh một chút. Ngày mai sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục!
Sau một lúc lâu, Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mở miệng.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng lên. Hắn biết chuyện này có khả năng thành công cực lớn. Hắn cũng hiểu rõ đối phương cần phải phán đoán suy nghĩ tìm hiểu. nàng có thể tự nói với mình, ngày mai có trả lời thuyết phục, đã là rất có thành ý.
- Thời gian ngắn như vậy, Bạch mỗ sẽ không quay về Vân Hải Châu. Bạch mỗ sẽ ở bên trong thành trì chỗ này chờ đợi tới sáng sớm ngày mai, sẽ lại tới quấy rầy.
Bạch Tiểu Thuần gật đầu, đang muốn từ biệt rời đi. Chợt ánh mắt Công Tôn Uyển Nhi lóe lên, giơ tay phải vung lên. Nhất thời từ bên trong hành cung, đã có một thị nữ dung mạo xinh đẹp đi ra. Thị nữ này bước nhanh đi tới, hướng về phía Công Tôn Uyển Nhi cúi đầu.
- Thanh nhi, Thông Thiên Vương là khách ở xa tới, ngươi an bài chỗ nghỉ cho hắn.
Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi đứng dậy thoáng một cái, lập tức biến mất. Bạch Tiểu Thuần sờ sờ mũi. Tuy nói Công Tôn Uyển Nhi dạng này, thích hợp để đàm luận. Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy thời điểm nàng gọi mình là tiểu ca ca, tuy có chút không chịu nói đạo lý, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy hoài niệm.
- Không được. Sau này phải cố gắng hết sức rời xa Công Tôn Uyển Nhi này. Tính cách của nàng biến hóa quá lớn.
Bạch Tiểu Thuần vội vàng bỏ đi ý nghĩ hoài niệm của mình. Hắn nhìn một chút tiểu nha đầu bên cạnh được gọi là Thanh nhi này. Tiểu nha đầu này xinh đẹp vô cùng, thoạt nhìn hình dáng giống như tú sắc thay cơm.
Thanh nhi bị ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua, có chút khiếp sợ. Nàng vội vàng hạ thấp người cúi đầu, dẫn dắt Bạch Tiểu Thuần rời khỏi hành cung, đi tới ở tạm trong lầu các bên cạnh hành cung.
Hành cung của Công Tôn Uyển Nhi, là ở trên một ngọn núi. Đứng ở nơi đó, nhìn xuống phía dưới,
liền có thể nhìn thấy được đại thành của châu này phía dưới.
Thành trì này là đại thành đầu tiên của châu quy mô tương đương cùng Vân Hải Thành. Lúc này tuy là hoàng hôn, nhưng nhìn đại thành vẫn cực kỳ náo nhiệt. Đám người qua lại cũng không ít.
Mắt thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía thành trì, Thanh nhi ở bên cạnh đang dẫn theo Bạch Tiểu Thuần đi tới lầu các nghỉ ngơi, không nhịn được hiếu kỳ nhìn Bạch Tiểu Thuần thêm vài lần, giống như muốn nói lại thôi. Cho đến sau khi đã dẫn Bạch Tiểu Thuần tới lầu các, Bạch Tiểu Thuần mỉm cười, nhìn về phía Thanh nhi.
- Có gì muốn hỏi ta sao?
Nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, Thanh nhi hít một hơi thật sâu, không nhịn được hỏi.
- Đại nhân thân là đệ nhất cường giả của thế giới Thông Thiên, theo lời đồn đại còn là đại sư đứng đầu về luyện linh... Thanh nhi đối với luyện linh rất tò mò, cũng thấy qua vài lần, bộ dạng rất thần bí huyền diệu. Mọi người đều nói luyện linh cần phải là huyết mạch của thế giới Thông Thiên mới có thể làm được. Điều này là thật sao?
- Nàng đã nhìn thấy luyện linh sao?
Bạch Tiểu Thuần nghe vậy hỏi một câu.
- Đúng vậy, Chu đại sư bên trong thành trì, danh tiếng lớn gần với Thông Thiên Vương ngài. Mỗi lần hắn luyện linh, ta chỉ cần có thời gian sẽ lại đi tới đó xem.
Thanh nhi gật đầu, trong mắt không che giấu được, lộ ra sự sùng bái, giống như rất sùng kính đối với luyện linh sư.
- Chu đại sư?
Bạch Tiểu Thuần ngẩn ra.
- Đúng vậy, vị Chu đại sư này lại rất lợi hại. Nói vậy Thiên Tôn đại nhân nhất định đã từng nghe nói qua về tên của hắn.
Thanh nhi vừa nhắc tới Chu đại sư, nhất thời bên trong đôi mắt đẹp lại lộ ra sự sùng kính, hình như ở trong cảm nhận của nàng, phương pháp luyện linh của vị Chu đại sư này, đủ để chấn động tám phương.
- Theo lời đồn đại vị Chu đại sư này, thời điểm ban đầu ở thế giới Thông Thiên, chính là cường giả luyện linh trên vạn vạn người. Ngài đi qua nơi nào, vô số người của thế giới Thông Thiên đều vô cùng tôn kính đối với hắn.
- Thậm chí bản thân quy tắc thế giới của thế giới Thông Thiên, đều rất chiếu cố đối với hắn. Cho dù thời điểm thế giới tan vỡ, nhưng hắn lại lông tóc không tổn hao gì.
Không chỉ là như vậy, thần kỳ hơn, là sau khi đi tới Tiên Vực của Vĩnh Hằng, lực luyện linh của hắn lại cường đại hơn.
- Ta còn nghe nói, vị Chu đại sư này có một thê tử. Cả đời này của hắn cũng muốn tìm lại thê tử của mình...
- Còn nữa, ta tận mắt nhìn thấy được thời điểm hắn luyện linh, lại ngay cả thiên địa cũng thoáng bị biến sắc, phong vân nghịch chuyển. Hắn phất tay giống như dẫn dắt thế giới, thành tựu luyện linh chi bảo!
Vừa nhắc tới vị Chu đại sư này, miệng Thanh nhi nhất thời lại không dừng được. Thần thái trong con mắt nàng càng lúc càng mãnh liệt. Bạch Tiểu Thuần mơ hồ, cũng nhìn ra được sự ái mộ ý chớp động ở trong con ngươi của nàng.