Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1872: Chấp niệm của Đạo Trần (1)


trước sau

Tiểu khí linh ở bên cạnh, lúc này thân thể cũng run rẩy. Nó bị khí thế trên người Bạch Tiểu Thuần làm cho chấn động. Thậm chí ở trong lòng nó lúc này, khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, cuối cùng lại mơ hồ, giống như thấy được bóng dáng của chủ nhân năm đó!

Bạch Tiểu Thuần đứng dậy, tóc dài buông xuống đến sau vai, da trắng nõn. Nếu như không nhìn tới sự thâm thúy trong mắt hắn, dáng vẻ của hắn lại giống như hình dáng hắn trước đây tiến vào Linh Khê Tông.

Nhưng khí tức trên người của hắn tản ra, đủ để cho tu sĩ dưới Thái Cổ, tâm thần run rẩy dữ dội. Mặc dù là cùng cảnh giới Thái Cổ, cũng đều có thể cảm nhận được, ở bên trong thân thể gầy yếu Bạch Tiểu Thuần này, ẩn chứa một lực lượng đáng sợ khiến cho bọn họ đều cảm thấy được!

Lực lượng này, không phải tới từ thân thể, mà là tu vi của Bạch Tiểu Thuần, là vô số đạo niệm tràn ngập trong cơ thể hắn cùng với ở trong đầu của hắn lúc này. Lúc này, sau khi đạo chủng tiêu tan sau, ngưng tụ ở chỗ này là một đóa... hoa niệm đạo do đạo niệm tạo thành!

Cảm nhận tu vi của bản thân mình biến hóa, Bạch Tiểu Thuần thoáng có chút không mấy thích ứng. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, thân thể của mình mặc dù cũng có mức độ tăng cường, nhưng vẫn còn là không sánh bằng lực tu vi mình hiện tại có.

- Bước tiếp theo, chính là nghĩ biện pháp đạt được thân thể Thái Cổ...

Bạch Tiểu Thuần khẽ mở miệng nói. Sau đó, hắn hít một hơi thật sâu. Phấn chấn cùng kích động trong lòng, hình như lúc này mới chậm rãi xuất hiện. Điều này làm cho hắn cảm thấy có chút kỳ quái. Dựa theo hiểu rõ của Bạch Tiểu Thuần đối với bản thân, chắc là ở trong một chớp mắt khi đột phá này, mình lại kích động không nhịn được mới đúng. Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi đột phá, hắn cuối cùng lại rất bình tĩnh, dường như đối với sự đột phá của mình, hoàn toàn không có chút tâm tình dao động lớn nào.

- Nhất định là bị Đạo Trần tiên tôn ảnh hưởng...

Bạch Tiểu Thuần nói nhỏ một câu. Theo sự kích động chậm rãi dâng lên, hắn cũng không có lưu ý tới tâm tình biến hóa của mình trước đó, lúc này ngửa mặt lên trời cười to.

- Lão tử cũng là Thái Cổ!! Tà Hoàng, ngươi chờ đấy cho ta. Chờ ta trở lại, xem ta đánh ngươi như thế nào!

Trong khi Bạch Tiểu đang cười lướn, tiểu khí linh ở một bên trợn trừng mắt. Trước đó, hắn vẫn cảm thấy trên người Bạch Tiểu Thuần hình như có bóng dáng chủ nhân trước kia của mình, khiến cho trong lòng nó dâng lên sự kính nể, e sợ. Nhưng hôm nay theo tiếng cười của Bạch Tiểu Thuần vang vọng, cái bóng kia cũng đã biến mất. Điều này khiến cho nó thở phào nhẹ nhõm.

Trong tiếng cười, Bạch Tiểu Thuần hăng hái, đứng ở trên bảo quạt nơi này, hắn tản thần niệm ra, chỉ tay về phía mặt quạt. Nhất thời hai nô bộc Thái Cổ bên trong này, chớp mắt huyễn hóa ra, lại trực tiếp mượn thần niệm của Bạch Tiểu Thuần hạ xuống.

Lần này triệu hoán nô bộc Thái Cổ, Bạch Tiểu Thuần cảm giác được rõ ràng mình dễ dàng ung dung hơn rất nhiều. Thậm chí ở dưới sự thao khống của hắn, thời gian hai nô bộc Thái Cổ này rời khỏi bảo quạt, cũng dài hơn không ít.

Nhất là khi Bạch Tiểu Thuần dựa vào quyền hạn của mình, có thể mơ hồ cảm giác được, hiện tại mình đã có tư cách, sau khi trở về, cũng dẫn theo hai vị nô bộc Thái Cổ này trở về Tiên Vực Vĩnh Hằng đi.

Mặc dù thời gian vẫn không thể quá lâu, nhưng dẫn về mấy ngày, vẫn có thể làm được.

- Có hai vị nô bộc Thái Cổ này, ở Tiên Vực Vĩnh Hằng, ai dám trừng mắt với ta!

Bạch Tiểu Thuần càng phấn chấn hơn. Lúc này hắn nóng lòng muốn thử. Sau khi thần niệm tản ra, ánh mắt hắn rơi vào chiếc thuyền trên mặt quạt này. Tay phải hắn giơ lên, bỗng nhiên chỉ một cái!

Nhất thời chiếc thuyền này lại
ầm một tiếng, cuối cùng trực tiếp từ bên trong mặt quạt bay ra, tốc độ cực nhanh, vượt qua bảo quạt rất nhiều, trong nháy mắt đã đến trong tinh không!

Bạch Tiểu Thuần trợn tròn mắt, hít thở dồn dập. Thân thể hắn thoáng một cái đã xuất hiện ở trên chiếc thuyền. Chiếc thuyền này nhìn như tầm thường, nhưng sau khi Bạch Tiểu Thuần đến, hắn lập tức phát hiện, vật ấy tự nhiên cũng là trình độ chí bảo của chúa tể!

Mà điều khiển chiếc thuyền này, nếu như đổi lại thành hai vị nô bộc Thái Cổ, chiếc thuyền này bất luận là tốc độ hay chiến lực, đều sẽ cực kỳ sắc bén!

- Có chiếc thuyền này, lại chẳng khác nào bảo quạt trở thành trung tâm. Chiếc thuyền này, dựa vào tốc độ cùng với uy lực kia, lại ở trong tinh không nâng cao lực lượng cường hãn!

Bạch Tiểu Thuần càng thêm kích động. Hắn đưa mắt rơi vào con sông lớn phía trên mặt của bảo quạt. Tay phải của hắn lại giơ lên, muốn đi triệu hoán. Nhưng lúc này, nước sông kia chấn động. Mặc dù xuất hiện dấu hiệu phóng lên trên không trung, nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng rất tốn sức.

- Chủ tử... Con sông kia, chỉ có tu vi Chúa Tể mới có thể hoàn toàn chấn động...

Tiểu khí linh ở một bên, ho khan một tiếng mở miệng.

Bạch Tiểu Thuần không tin tà, thử nửa ngày, cuối cùng không thể không buông tha. Nhưng chỉ là thử vài lần như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại có loại cảm giác mãnh liệt, con sông lớn này một khi có thể bị mình triệu hồi ra, sợ là thời điểm đối mặt với Tà Hoàng, con sông này vừa ra, liền có thể làm cho đối phương hình thần câu diệt!

- Thần thông Chúa Tể!

Bạch Tiểu Thuần động tâm. Đồng thời, hắn đưa mắt rơi vào chỗ tháp Sinh Tử Đạo Nguyên trên ngọn núi. Nhưng không đợi hắn thử, âm thanh của tiểu khí linh lại truyền ra.

- Ngọn núi này, cũng giống như vậy.

Bạch Tiểu Thuần có chút do dự, vừa nhìn về phía tòa tháp này.

- Tòa tháp này, cũng giống như vậy.

Tiểu khí linh trợn trừng mắt, nhỏ giọng nói.

- Im lặng!

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, có chút không vui. Hắn cảm thấy tâm tình của mình đang tốt, lại bị tiểu khí linh này phá hỏng không ít. Lúc này hắn hừ một tiếng, sua đó thu hồi chiếc thuyền, một lần nữa trở lại trên bảo quạt. Hắn nhìn khu phế tích bốn phía xung quanh một chút, suy nghĩ nếu như gặp lại lão quỷ bà, dựa vào mình bây giờ, chắc hẳn là cũng đủ trấn áp.

Nhưng hắn vừa nghĩ như vậy, trong cơ thể lại có một tâm tình không khống chế được dâng lên. Tâm tình này lại là tình cảm sâu đậm đối với lão quỷ bà kia. Hình như nếu lúc này lão quỷ bà xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần cũng muốn nhào qua ôm một cái vậy. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần trợn mắt tròn.

- Ảnh hưởng quá lớn. Khiến cho ta không kích động như vậy, cũng có thể. Khiến cho ta đối với Nghịch Phàm có tình huynh đệ cũng có thể. Nhưng khiến cho ta phát sinh tình cảm đối với lão quỷ bà kia... Trời ạ, điều này tuyệt đối không thể!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện