“Thánh địa!” Bạch Tiểu Thuần kích động bước tới sát bờ thác nước huyết sắc lúc nào không hay, cảm nhận Huyết khí nồng đậm này chính là vật đại bổ đối với bản thân.
Mới chỉ hấp thu chút ít đã khiến tinh thần Bạch Tiểu Thuần phấn chấn lên, đang muốn hấp thu thêm thì đột nhiên một cảm giác nguy cơ xuất hiện. Vừa lùi về phía sau, thì vị trí của hắn lúc nãy cũng chợt ầm vang lên.
Một đạo huyết quang hình cung, như một đạo kiếm khí chém thẳng xuống, tạo thành trùng kích chấn động toàn bộ đám thảo mộc bốn phía, cứng rắn chém thành một khe rãnh kéo dài trên mặt đất.
Một tiếng kêu nhẹ vang lên, rồi một thanh niên từ trong thác nước bước ra, gã ở trần, vẻ mặt lạnh lùng ngạo mạn liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần một cái.
“Biến, nơi này không phải chỗ ngươi tới được!”
Bạch Tiểu Thuần liếc qua liền nhận ra đối phương, chính là Tống Khuyết. Sau khi gã nói xong cũng không nhìn Bạch Tiểu Thuần nữa mà quay người bước vào trong thác nước huyết sắc này, tiếp tục đả tọa.
“Cái tên thiếu thông minh này vậy mà cũng ở đây, hừ hừ, có gì đặc biệt hơn người đâu. Trong Vẫn Kiếm thế giới không phải bị ta đánh cho kêu cha gọi mẹ đấy sao, đợi ta trà trộn vào Huyết Khê Tông xong xuôi rồi thì sẽ cho ngươi đẹp mặt, hừ!” Trong lòng Bạch Tiểu Thuần oán hận. Hắn còn nghĩ sau này phải đứng trước mặt Tống Khuyết, xưng hô là Tống Quân Uyển tỷ tỷ để Tống Khuyết nhận lấy biệt khuất như vậy mới hả lòng!
Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh trong lòng một tiếng rồi mới rời đi. Thế nhưng trên đường đi qua đến bảy tám nơi có Huyết khí nồng đậm, chỉ cần hắn đến gần hơn một chút, lưu lại lâu hơn một chút là lập tức có người chạy ra đòi chém giết, đuổi hắn đi, lời nói không chút khách khí. Thậm chí có lần ba người chạy ra một lúc, sát khí ngập trời, tựa như Bạch Tiểu Thuần chỉ cần dừng lại đó thêm chút nữa là sẽ bị diệt sát ngay tức khắc.
Bạch Tiểu Thuần càng thấy không cam lòng, cảm thấy mấy người này thật quá bá đạo, mình chẳng qua là đi ngang hút lấy một chút Huyết khí mà thôi, cũng không có đến cướp đoạt địa bàn của bọn họ.
Không lâu sau thì Bạch Tiểu Thuần đến được nơi phụ trách Hộ pháp mới tấn chức trong Trung Phong. Tiếp chuyện hắn là một lão giả có tu vi Trúc cơ hậu kì, khi nhìn qua phát hiện thấy Bạch Tiểu Thuần chỉ là Phàm đạo Trúc cơ thì lão cũng không buồn phản ứng với hắn nữa mà chỉ thu hồi ngọc giản đồng thời đổi sang cho hắn một Lệnh bài phân phận kèm với một huyết sắc ngọc giản khác.
“Trong ngọc giản là bí pháp Huyết Sát Giới của Trung Phong, ngươi tự tu luyện lấy. Nếu có chỗ không hiểu thì hàng tháng đều có Thái thượng trưởng lão giảng giải, tốn chút điểm cống hiến là có thể nghe giảng. Nếu ngươi có đủ điểm cống hiến cũng có thể xin Thái Thượng trưởng lão giảng giải riêng cho ngươi.
Về phần động phủ, thì Trung Phong vẫn còn ba mươi bảy động phủ Hộ Pháp vô chủ, tùy ngươi chọn lựa. Nếu cảm thấy động phủ mình không khá, bản thân có thực lực thì có thể đi đoạt động phủ khác của đồng môn. Được rồi, ngươi có thể đi rồi.” Lão giả hất tay, tiếp tục nhắm mắt đả tọa.
Bạch Tiểu Thuần cầm hai miếng ngọc giản đi, cảm thấy chuyện này cũng khá đơn giản, bèn dung nhập linh thức vào bên trong. Một bản đồ địa hình Trung Phong với những động phủ được đánh dấu sẵn hiện lên trong đầu hắn.
Nhìn sắc trời còn sáng, hắn bèn quyết định đi dạo qua một vòng, đến hoàng hôn thì đã nhìn qua một lượt toàn bộ động phủ trống trong khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong. Một mình xem qua, cảm thấy toàn bộ đều không tệ nhưng Huyết khí hiển nhiên lại ít hơn động phủ người khác rất nhiều.
Bạch Tiểu Thuần đành chọn một cái có lượng Huyết khí đỡ hơn mấy chỗ kia chút ít rồi chuyển vào.
Động phủ này tốt hơn đông phủ nội môn rất nhiều, thế như vẫn không được hoành tráng bằng động phủ của Bạch Tiểu Thuần tại Linh Khê Tông khiến hắn có chút ấm ức nhưng không làm cách nào khác được. Đành thở dài, rồi lấy miếng huyết sắc ngọc giản còn lại ra, quét Linh thức qua, chợt khẽ kêu lên một tiếng.
“Dùng Huyết khí ngưng kiếm, hình thành Sát giới? Dù là đả thương người khác hay bị thụ thương đều kích thích Huyết khí, khiến Huyết kiếm càng mạnh…đây là bí pháp gì vậy?” Bạch Tiểu Thuần có chút kinh ngạc. Nhìn kỹ càng hơn thì sắc mặt hắn dần biến đổi, cuối cùng chuyển sang kinh hãi khi nhớ tới lúc ở bên trong Vẫn Kiếm thế giới, Tống Khuyết cũng đã thi triển Huyết kiếm.
“Huyết Kiếm này là bí truyền của Trung Phong, chỉ có tu sĩ Trúc cơ mới có thể tu luyện thành công…Thi Phong luyện thi, Vô Danh Phong luyện ma đầu, Thiểu Trạch Phong ma huyết luyện thể, mà Trung Phong này chính là…Huyết kiếm Sát Giới!” Khuôn mặt Bạch Tiểu Thuần chợt động, hắn phát hiện về mặt này Huyết Khê Tông có vẻ đỡ hơn Linh Khê Tông, loại công pháp bí truyền kiểu này đều hoàn toàn mở ra cho đệ tử tu hành, mỗi người một phần.
Hơn nữa, Huyết sát giới này rõ ràng rất không tầm thường, Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm rồi nhìn lại ngọc giản lần nữa, cuối cùng cũng tìm ra được lai lịch Huyết kiếm này.
“Đây là một lần đạt được linh cảm của một vị lão tổ Huyết Khê Tông khi nghiên cứu đại thủ, sáng tạo ra Huyết Sát Giới. Sau nhiều đời bổ sung và hoàn thiện, cuối cùng trở thành bí thuật của Trung Phong Huyết Khê Tông!”
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, sau khi nghiên cứu một hồi thì hắn lật tay lên bấm niệm pháp quyết, huyết dịch toàn thân đột nhiên dừng lại, toàn bộ Huyết khí đang lơ lửng phân tán khắp nơi trên mặt đất đột nhiên ngưng tụ ở ngón tay. Có điều nhìn qua có chút trúc trắc, sau một lúc lâu Huyết khí vẫn không ngưng tụ được bao nhiêu cả.
Bạch Tiểu Thuần cau mày, vung tay tán Huyết khí đi.
Hắn trầm ngâm một lát, lại cẩn thận tìm hiểu ngọc giản rồi tiếp tục thử nghiệm, chỉ là vẫn cứ trúc trắc như trước, tựa như có một chỗ nào đó không thông, rất khó có thể trôi chảy được.
“Dựa theo ngọc giản thì bước đầu tiên của Huyết kiếm đó chính là rút ra huyết khí của bản thân, lấy đó làm vật dẫn ngưng tụ ngày càng nhiều Huyết khí ở đầu ngón tay, hóa thành Kiếm khí. Đây chính là cơ sở, rồi dựa theo bí pháp mà về sau dần ngưng tụ thành một thanh Huyết kiếm….” Bạch Tiểu Thuần lại thử nghiệm lần nữa nhưng vẫn cứ không làm được.
“Không đúng a.” Bạch Tiểu Thuần