Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 913: Chia của


trước sau

Đội trưởng thở hổn hển, hai mắt sáng lên, hắn hiểu rõ tiên thủ như vậy có ý vị thế nào với đội chín, vì vậy đuổi theo vây quanh Bạch Tiểu Thuần.

Đám phạm nhân áo xám chung quanh cùng đám trọng phạm nhìn lính canh vây quanh Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn Chu lão ma co rút trong lồng giam, nội tâm không ngừng khuyên bảo bản thân mình tuyệt đối không đi trêu chọc tiên thủ như vậy!

Tiên thủ này là ác mộng với tất cả phạm nhân.

Khi Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu ưỡn ngực đi xa, phía sau hắn là đám lính canh ngục và đội trưởng đội chín, cả đám cuồng nhiệt đuổi theo, túm tụm bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo sùng bái và kính sợ chưa từng có.

Trong ma lao này cường giả vi tôn, đây đã là pháp tắc cao nhất, trong ma lao, ngoại trừ pháp tắc này, còn có một việc chính là phải tôn kính tiên thủ!

Tiên thủ đại biểu cho tài phú, đại biểu cho địa vị, nhất là trong lao ngục càng như thế.

Như Triệu Phong, hắn chẳng qua là tiên thủ của đội chín, lúc trước bị những người khác vây quanh, cho dù là đội trưởng cũng khách khí với hắn, về phần tiên thủ của đội khác cũng là như vậy.

Trong mắt của người khác Bạch Tiểu Thuần thể hiện tiềm chất tiên thủ không tầm thường, ngay cả Triệu Phong cũng tâm phục khẩu phục, đám người khác càng cuồng nhiệt.

- Bạch huynh quả nhiên là cao nhân!

- Hặc hặc, Bạch huynh, lúc trước chúng ta có chút hiểu lầm nhỏ, những thứ này không nói nữa, từ nay về sau chúng ta là huynh đệ.

- Bạch huynh, lực lượng tiên thủ của ngươi đủ kiêu ngạo trong ma lao này đấy.

- Huynh đệ đội chín phát tài là nhờ vào Bạch huynh, về sau mọi người có chỗ tốt đều chia cho nhau.

Tất cả mọi người kích động mở miệng, Triệu Phong bỏ qua căm thù lúc trước, hiện tại hắn sùng bái Bạch Tiểu Thuần, thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần càng thần bí thì hắn càng kính sợ.

Bạch Tiểu Thuần không ngờ mình chỉ cạy miệng Chu lão ma lại được nhiều người truy cầu như thế, toàn thân hắn bay bổng, nội tâm kích thích và cảm khái, hắn cảm thấy mình đúng là người ưu tú, cho dù đi tới nơi nào bản thân cũng là châu báu, không ai có thể che lấp hào quang của mình.

- Quá ưu tú, ta ưu tú tới mức mình cũng phải phục mình.

Bạch Tiểu Thuần ho một tiếng, “tự sướng” một phen, Hắn là người khéo đưa đẩy và giỏi ăn nói, lúc này cười nói với mọi người chung quanh.

- Chút việc nhỏ này không xem vào đâu, về sau Bạch mỗ có, mọi người sẽ có, đội chín là một nhà, chúng ta là huynh đệ.

Bạch Tiểu Thuần vỗ ngực phanh phanh, hắn vô cùng hớn hở ra khỏi lao ngục với mọi người.

Cùng ngày đội trưởng an bài lính canh đi ra ngoài, dựa theo khẩu cung của Chu lão ma đi tới động phủ của hắn bên ngoài thành Cự Quỷ, toàn bộ hành trình đều có pháp thuật ảnh lưu niệm, mang tất cả tài phú của Chu lão ma vào trong ma lao.

Lúc này đội chín mở hội nghị nhỏ, hơn mười người tụ tập trong phòng đội trưởng, cả đám phân bảo tàng của Chu lão ma, tiếng cười không ngừng, Bạch Tiểu Thuần được phân nhiều nhất, hắn nhìn lấy đội trưởng đưa một cái hồn tháp cho mình, trong hồn tháp có số lượng oan hồn kinh người, cũng bày ra một ngàn hồn dược trung phẩm, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng sáng mắt.

- Thì ra Chu lão ma giàu có như vậy!

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động, đội trưởng cao hứng lấy một hũ rượu ngon ra ngoài.

- Chư vị, tất cả đều nhờ vào công lao Bạch Hạo huynh đệ, đến đến đến, chúng ta kính Bạch huynh đệ một ly.

Đội trưởng cười nói, hắn rót rượu cho mọi người.

Các lính canh khác đứng lên, nhao nhao mời rượu Bạch Tiểu Thuần, bọn họ được chia của, lần này cũng phát tài một phen, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, bởi vì hắn đại biểu cho vô số bảo tàng.

- Huynh đệ ta vừa tới ma lao, lúc trước không hiểu quy củ, có cái gì làm không đến nơi, chư vị huynh
đệ bỏ qua cho.

Bạch Tiểu Thuần xoắn tay cầm rượu lên kính mọi người.

- Bên ngoài có chút đồn đãi với ta, những chuyện này nói tới cũng đắng chát, không đề cập tới cũng được, tóm lại Bạch Hạo ta đến nơi này, nơi đây liền là nhà của ta, hy vọng chút lực mỏng của ta có thể đánh ra tương lai tốt cho mọi người.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần tự đắc, cảm giác mình nói quá tốt, nói như vậy lần nào cũng đúng, sau đó hắn cầm rượu uống cạn.

Đội trưởng thấy thế liền vỗ vai cười nói với Bạch Tiểu Thuần.

- Trước kia mọi người lạnh nhạt với ngươi, đó là vì trong đồn đãi ngươi là người lòng dạ độc ác, lục thân không nhận, xem ra lời đồn không đúng, Bạch Hạo huynh đệ là nươời của chúng ta, có tiềm chất tiên thủ, Bạch Hạo, ngươi tới ma lao là đúng rồi, cái gì chó má Bạch gia, về sau ngươi ở đây, người Bạch gia không dám tìm đâu.

Đội trưởng nói xong người chung quanh cười lớn, nhao nhao lên tiếng, Triệu Phong cũng cầm rượu tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hắn cúi đầu thành khẩn.

Bạch Tiểu Thuần lập tức cảm động, cảm thấy toàn thân nóng hừng hực, nhìn mọi người chung quanh, hắn dứt khoát cỡi áo cầm vò rượu lên.

- Cảm ơn chư vị ca ca, từ nay về sau các ngươi là ca ca của ta rồi.

- Bạch huynh, lúc trước là Triệu mỗ sai rồi, một vò này, ta uống!

Triệu Phong nâng vò rượu lên uống cạn, lại cúi đầu với Bạch Tiểu Thuần

- Tiên thủ đội chín, Triệu mỗ không mặt mũi nào tiếp tục đảm nhiệm, kính xin Bạch huynh trở thành tiên thủ đội chín.

Triệu Phong nói lời này, những lính canh ngục khác đứng lên thành tầm mời Bạch Tiểu Thuần làm tiên thủ.

- Đúng vậy, Bạch Hạo huynh đệ, ngươi làm tiên thủ của đội chín đi!

- Lấy tiềm chất tiên thủ của Bạch Hạo huynh đệ, chắc chắn có thể dương danh ma lao!

Ngay cả đội trưởng cũng thành khẩn mời hắn, nội tâm Bạch Tiểu Thuần vui vẻ, cảm khái bản thân thật sự được hoan nghênh, hắn cũng mở miệng hỏi chuyện tiên thủ.

- Bởi vì phần lớn phạm nhân trong ma lao không thể sưu hồn, vì vậy có nghề tiên thủ, đó là xưng hô của người chuyên môn thẩm vấn trọng phạm, có thể trở thành tiên thủ, từ đó nói rõ người này có thủ đoạn thẩm vấn hơn xa người khác.

- Trong bốn đại khu ma lao chúng ta có bốn đại tiên thủ, bất kỳ người nào cũng có địa vị cao gần với đội trưởng nhà lao, bọn họ được gọi là hắc tiên, ý tứ chính là tiên thủ tim đen! Dưới bốn hắc tiên, mỗi tiểu đội trong bốn khu đều có tiên thủ của mình.

- Tuy Chu lão ma rất mạnh miệng, hầu như tất cả tiên thủ khu Đinh đều thất bại, thậm chí cả hắc tiên tiểu đội thứ nhất cũng bại trận, nhưng Bạch Hạo huynh đệ có thể thành công, Bạch Hạo huynh đệ, ngươi có tiềm chất hắc tiên đấy.

Triệu Phong thở sâu, hắn thán thưởng Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn không nghĩ tới trong ma lao còn có cách nói như vậy, nhất là nghĩ đến Chu lão ma mang cho mình nhiều oan hồn như thế, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy kích động.

---------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện