Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 964: Bắt người phản loạn (Hạ)


trước sau

Ầm!

Âm thanh như thiên địa sơ khai, tất cả người trong thành Cự Quỷ rung động, trên bầu trời xuất hiện khe nứt lớn, xoạt một tiếng, dường như nhân sinh của mọi người bị chém thành hai.

Vết nứt này dài ngàn trượng, nó như thanh đao vô hình chém đứt hư vô, phong bạo màu đen bao phủ tám phương, từ trong vết nứt có hai người đi ra!

Người trước nhất đội vương miệng, mặc mãng long bào màu tím, trong nháy mắt hắn bước ra thiên địa rung chuyển, vô số lôi đình lan ra chung quanh, vạn vật bị áp chế.

Nhất là ánh mắt của hắn như tia sáng chói mắt nhất thiên địa, vị trí hắn dứng lại là bóng tối vô tận.

Thành Cự Quỷ vốn có cảm giác đè nén lại càng mạnh hơn nữa, trong nháy mắt áp lực bao phủ tòa thành, tất cả Hồn Tu trong thành run rẩy, nội tâm sinh ra sóng gió ngập trời, cũng không biết là ai kêu lên, rất nhanh, toàn bộ thành trì sôi trào.

- Cự... Cự Quỷ Vương!!

- Cự Quỷ Vương trở về!

- Cung nghênh Cự Quỷ Vương!!!

Lúc này tiếng bái kiến vang lên khắp tòa thành, sáu Thiên Hầu làm phản run rẩy, sắc mặt không còn chút máu, bọn họ đang chờ đợi tử hình.

Bại... Triệt triệt để để... Bại!

Với tu vi của bọn họ đã nhìn ra Cự Quỷ Vương... Đã khôi phục, có thể tưởng tượng, lão tổ Thiên Nhân của ba đại gia tộc có hạ tràng thế nào.

Tiếng thở dốc bao phủ khắp toàn thành, từng ánh mắt đều tập trugn lên người Cự Quỷ Vương, lúc này chỉ ộ một người diễu võ giương oai, dường như trong thiên địa trừ Cự Quỷ Vương ra, chỉ còn lại mình hắn độc tôn, kẻ đó là... Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần kích động và hưng phấn, hiện tại hắn điều chỉnh hô hấp nhìn thành trì phía dưới, hắn có cảm giác khổ tận cam lai, hắn hưng phấn không chịu nổi, trước kia hắn ở trong tòa thành như chuột chạy qua đường, bị đuổi giết chạy bốn phía, hiện tại hắn mang theo hào quang của người chiến thắng quay về nơi đây, đắc ý không cách nào hình dung.

Hắn ngẩng đầu lên, Bạch Tiểu Thuần bước về phía trước,, trực tiếp đi tới trước Cự Quỷ Vương, hắn đứng tại đó sau đó quát lớn với toàn thành.

- Đều nghe cho kỹ đây, ba đại gia tộc phạm thượng, đã bị Vương gia chém thủ lĩnh, hiện tạiVương gia trở về, các ngươi còn không mau tới bái kiến, còn chờ tới khi nào?

Bạch Tiểu Thuần vừa hô lên, lúc này từ bốn phương tám hướng có bóng người bay lên, bọn họ bay tới trước Cự Quỷ Vương sau đó quỳ lạy.

- Cung nghênh Cự Quỷ Vương!!

- Cung nghênh Cự Quỷ Vương!!!

Không ngừng có người bay ra, trong nháy mắt vô số Hồn Tu lít nha lít nhít nhiều không thấy hết đều xuất hiện, bọn họ cùng bái kiến nên âm thanh vang vọng bầu trời.

Về phần sáu Thiên Hầu kia, mặt xám như tro, từng người tuyệt vọng, biết căn bản không dám bỏ chạy, thậm chí cũng không dám phản kháng, tất cả đều cúi đầu quỳ lạy.

Còn có bốn Thiên Hầu lựa chọn im lặng trong phản loạn, bọn họ run rẩy bái kiến, từng người thấp thởm lo âu, nơi xa hai đạo hào quang bay tới và dừng giữa không trung.

Chính là Vô Thường Công và U Minh Công, Vô Thường Công rất kích động, hắn ôm quyền cúi đầu với Cự Quỷ Vương.

- Bái kiến Vương gia!

Sắc mặt U Minh Công lo lắng không yên, hắn không có lỗ mãng lựa chọn bỏ chạy, hắn biết, trốn không thoát, một khi trốn thì phải chết... Mà không trốn, có lẽ còn có một tia sinh cơ, lúc này sắc mặt tái nhợt quỳ xuống.

Trong thành Cự Quỷ xuất hiện vô số tiếng bái kiến, thanh thế cực kỳ kinh người.

Cự Quỷ Vương mặt không biểu tình, từ đầu đến cuối, hắn đều không nói một lời, hắn đứng nơi đó nhìn đám người. Hắn căn bản không nói tiếng nào, chỉ dựa vào tư thái Vương giả trở về đã đủ nghiền ép tất cả phản loạn.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy tất cả, nội tâm càng phấn chấn, cũng may hắn hắn chưa quên uy nghiêm của Cự Quỷ Vương, lúc này vụng trộm nhìn sau đó nội tâm có quyết định, thế là chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn đám người phía dưới
và lên tiếng.

- Bắt người phản loạn!

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình nói câu này quá sắc bén, giờ phút này nội tâm vui sướng. Hắn nói ra câu này bốn đại Thiên Hầu không tham dự phản loạn lập tức hành động, bọn họ bay tới chỗ sáu Thiên Hầu làm phản sau đó xuất thủ phong ấn tu vi, lại bắt giữ bọn họ.

Sáu người kia căn bản không dám phản kháng, trong chớp mắt bị phong ấn quỳ trên mặt đất, bọn họ không động đậy, cùng lúc đó Vô Thường Công cũng nâng tay phải lên, thân thể U Minh Công run rẩy, tu vi bị phong ấn, hắn chán nản thừa nhận.

Về phần người dưới trướng sáu đại Thiên Hầu không bỏ chạy, rất nhanh, bốn Thiên Hầu khác đã áp chế toàn bộ.

Cự Quỷ Vương vẫn lạnh lùng nhìn tất cả, không có mở miệng nhưng nội tâm rất thưởng thức cách làm của Bạch Tiểu Thuần, hiện tại hắn đi một bước tới pho tượng Cự Quỷ Vương, hắn vung tay lên, lập tức bốn phương vặn vẹo, thời gian nghịch chuyển, từng khối đá dưới đất bay lên, trong chớp mắt pho tượng đã sụp đổ khôi phục như ban đầu.

Còn có đại điện vương cung, những hòn đá bay lên và khôi phục như cũ, thậm chí từng vết nứt cũng khép lại, qua mấy hô hấp, mọi việc giống như kỳ tích... Pho tượng Cự Quỷ Vương đứng sừng sững, vương cung rộng lớn như trước.

- Bản vương, trở về!

Từ khi Cự Quỷ Vương trở về tới bây giờ, lần đầu hắn mở miệng, giọng nói mang theo uy nghiêm vang vọng khắp toàn thành.

- Cự Quỷ Vương!

- Cự Quỷ Vương!

- Cự Quỷ Vương!

Trong thành trì, tất cả mọi người đồng loạt hô to, phong vân luân chuyển, âm thanh cuồng nhiệt được Bạch Tiểu Thuần dẫn dắt...

Trong tiếng kêu sùng bái của đám người phía dưới, tâm tình Bạch Tiểu Thuần khuấy động, hắn hâm mộ quyền thế của Cự Quỷ Vương, đồng thời tinh thần cũng phấn chấn hơn không ít, hắn hiểu được lần này mình phát đạt thật rồi.

Hiện tại hắn tranh thủ đi đến bên người Cự Quỷ Vương, bộ dạng tập trung công tác, không ngừng dò xét bốn phía, lo lắng có người làm loạn.

Bộ dạng khoa trương này lọt vào mắt người khác nhưng không ai dám châm chọc mảy may, thậm chí rất nhiều người đang hâm mộ, ghen ghét, hận không thể lấy thân thay vào, cả đám đều hiểu Bạch Hạo sẽ lên như diều gặp gió, phong vân hóa rồng... Từ nay về sau một bước lên mây.

Ngay cả bốn đại Thiên Hầu không dám phản loạn, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo thần thái ngưng trọng, thậm chí Vô Thường Công nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, nội tâm cảm thán, hắn hiểu Bạch Hạo đã lọt vào mắt Cự Quỷ Vương!

Bạch Tiểu Thuần hành động quá khoa trương, tự nhiên bị Cự Quỷ Vương nhìn hết, sắc mặt hắn như thường nhưng dở khóc dở cười, sau khi tu khôi phục tu vi, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần khác trước...

- Bạch Hạo, nơi này đều do ngươi xử lý... Vô Thường Công, đi theo bản vương.

Cự Quỷ Vương âm thầm lắc đầu, không tiếp tục để ý Bạch Tiểu Thuần, hắn nói xong liền gọi Vô Thường Công đi cùng mình vào đại điện.

---------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện