Hắn biết dù người này có tồn tại tâm tư nhưng thật sự báo thù giúp mình.
- Tiền bối, ta...
Bạch Hạo hé miệng, không chờ hắn nói xong, Bạch Tiểu Thuần cắt ngang.
- Đó là toàn bộ quá trình, ngươi cũng không cần suy nghĩ quá nhiêu, ngươi là đệ tử ta, từ nay về sau, có vi sư ở đây, không ai có thể khi dễ ngươi.
Bạch Tiểu Thuần vỗ ngực, hắn nói chuyện rất ngạo nghễ.
- Biết thân phận của vi sư không, vi sư là đại tổng quản thành Cự Quỷ, giám sát sứ, dưới một người trên ngàn vạn người, hừ hừ, cho dù là Cự Quỷ Vương, vi sư đều trói qua, trong thời gian ở Luyện Hồn Hồ, vi sư đã phát huy trói tất cả thiên kiêu của tám thành quyền quý trong Man Hoang, cái gì tiểu vương gia, thế tử, quận chúa, đều là bại tướng dưới tay vi sư! Đúng rồi, còn có tên gọi là Nhị hoàng tử!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nói khoác chiến tích của mình một phen, lúc này đây cũng không phải là hời hợt, hắn có thói quen miêu tả cẩn thận.
Bạch Hạo nghe xong còn ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Sau này ngươi đi theo vi sư đi, vi sư có cách điều chế hỏa diễm từ một màu tới mười bảy màu, tư chất luyện hỏa của ngươi không tệ, giúp ta nghiên cứu cách điều chế hỏa diễm mười tám màu đi, về sau vi sư lợi hại sẽ tái tạo thân thể cho ngươi..
- Đến đây, còn không dập đầu bổ sung bái sư.
Bạch Tiểu Thuần miệng lưỡi lưu loát nói một đống lớn, hắn lại ngẩng đầu nhìn sang Bạch Hạo, bày ra bộ dạng uy nghiêm, cũng chơ đợi đối phương hành đại lễ bái sư.
Bạch Hạo trầm mặc, trong mắt có hồi ức, càng có phức tạp, hắn nhìn chung quanh, thân là hồn thể cho nên hắn rất mẫn cảm với hồn lực, hắn đã phát giác trong sơn động này đã tiêu hao số lượng hồn dược nhiều tới mức không thể tính toán...
Hắn thân là Luyện Hồn Sư, hắn càng hiểu giúp một hồn khôi phục trí nhớ kiếp trước có độ khó to lớn gần như nghịch thiên, càng không cần nói phát hiện hồn của mình trong Luyện Hồn Hồ, trong đoạn trí nhớ ngắn của hắn, lúc đó hắn lâm vào trạng thái điên cuồng và tức giận, muốn khôi phục trí nhớ kiếp trước càng khó khăn, trong mắt đối phương đầy tơ máu, cho dù thân thể cường tráng cũng khó che dấu suy nhược, không nói rõ nhưng giúp mình khôi phục trí nhớ, vị tự xưng là sư tôn trước mặt mình đã trả giá thật lớn, càng không cần nói tốn hao tâm lực.
- Hắn thật quan tâm tới ta...
Nội tâm Bạch Hạo ấm áp, nghĩ đến khôi phục thần trí, người hắn gặp đầu tiên là đối phương, nhìn thấy người này tự xưng là sư tôn của mình, ánh mắt hắn trở nên ân cần.
Phần ân cần này xuất phát từ nội tâm của hắn, đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy ấm áp, cả đời của hắn, trừ mẫu thân thì không có những người khác để ý tới hắn, trí nhớ về Bạch gia chính là chuỗi ngày khuất nhục, sau khi lớn lên ẩn nhẫn cùng với lòng tin mù quán và chờ mong mờ mịt, chờ mong phụ thân tán thành, chờ mong gia tộc tán thành, nhưng cuối cùng lại bị diệt sát, khi đó tâm của hắn đã chết.
Lúc này Bạch Hạo chậm rãi đứng lên, đi tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần và quỳ xuống. Sắc mặt hắn ngưng trọng và mang theo nghiêm túc, hắn không muốn suy nghĩ chuyện trước kia, hắn biết rõ sư tôn trước mắt đã báo thù cho mình, càng có đại ân với mình, hắn cảm kích đối phương, nội tâm cũng cam tâm tình nguyện làm đệ tử của dối phương.
- Ta của trước kia đã chết, đều trở thành quá khứ, từ thời khắc ta thức tỉnh, sư tôn... Chính là thân nhân duy nhất của ta.
Nội tâm Bạch Hạo thề, ánh mắt của hắn chân thành, đây là người đầu tiên ở kiếp này thật tâm quan tâm tới hắn.
- Bạch Hạo, bái kiến sư tôn!
Bạch Hạo thở sâu sau đó nói ra, hắn dập đầu ba cái với Bạch Tiểu Thuần... Sau khi đứng dậy lại quỳ xuống dập đầu.
Ba quỳ chín lạy!
Bạch
Tiểu Thuần cũng động dung, nội tâm càng xúc động, yên lặng nâận Bạch Hạo quỳ lạy, ánh mắt của hắn càng nhu hòa, sâu trong nội tâm có vui mừng và thương cảm.
- Đồ nhi nghe lời, về sau đi theo vi sư, đảm bảo ngươi ăn ngon uống sướng, muốn cái gì có cái đó.
Bạch Tiểu Thuần thu thập tâm tình, hắn cười ha ha sau đó vung tay lên, lúc này hồn Bạch Hạo bay vào trong hồn tháp.
Hồn tháp này có thể để Bạch Hạo ra vào tự do, cũng có thể tùy thời ra khỏi túi trữ vật, càng bởi vì hồn thể đặc thù nên có thể thiên biến vạn hóa.
- Sư tôn... Đến bây giờ ta còn chưa biết tục danh của sư tôn...
Bạch Hạo do dự một chút, mặc dù bái sư, hắn ẩn cẩn cảm thấy sư tôn có phần không đáng tin cậy.
- Khục khục, nhớ kỹ, cái tên của vi sư có danh tiếng lớn trong Man Hoang, tuyệt đối không được để người thứ ba biết tới, nếu không nhất định sẽ là đại sự rung chuyển thiên địa, dẫn phát Man Hoang hạo kiếp, vi sư tên là... Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần vênh váo tự đắc nói với Bạch Hạo.
Mang theo hồn Bạch Hạo trở lại thành Cự Quỷ, bảy ngày mệt mỏi liên tiếp làm Bạch Tiểu Thuần tiêu hao nhiều tinh lực, vì vậy hắn bế quan khôi phục.
Vào lúc hắn bế quan, Bạch Hạo xin chỉ thị, muốn ra ngoài nhìn xem, dù sao hắn chết đã lâu, hôm nay thức tỉnh, hắn muốn ra ngoài quan sát thành Cự Quỷ, cũng quan sát thiên địa bên ngoài.
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, cẩn thận dặn dò một phen, cũng không thật hạn chế Bạch Hạo, dù sao Bạch Hạo hồn thể đặc thù, khôi phục trí nhớ kiếp trước nên có thể thiên biến vạn hóa, tâm trí của hắn rất thành thục, cho nên chắc không có nguy hiểm gì.
Trong hồn của Bạch Hạo vẫn in ấn ký của hắn, như vậy một khi Bạch Hạo gặp được nguy hiểm, Bạch Tiểu Thuần có thể lập tức biết rõ và xuất hiện kịp thời.
Làm xong những việc này, Bạch Tiểu Thuần mới yên tâm bế quan, hồn Bạch Hạo biến hóa một chút sau đó rời khỏi nơi bế quan.
Cái tên Bạch Tiểu Thuần, Bạch Hạo nhớ kỹ, cả đời này cũng không quên, nhưng càng làm hắn không thể quên chính là sau khi ra khỏi mật thất, trong mấy ngày kế tiếp hắn âm thầm nghe được từng chuyện từng chuyện trong lời của người khác... Hắn cảm thấy cả người không được tốt...
- Nhỏ giọng một chút, cũng đừng để Bạch Hạo nghe được, Bạch Hạo kia làm người vô sỉ, tâm ngoan thủ lạt, hắn đã giết cả phụ thân của mình, lục thân không nhận ah!
- Việc này tính là cái gì, ta có hảo hữu là ngục tốt ma lao, ta cũng nghe được hắn kể lại, lúc trước Bạch Hạo còn làm ngục tốt ma lao, hắn chính là đệ nhất hắc tiên của ma lao đó, cái gì gọi là hắc tiên, đó là tiên thủ tim đen đấy, phàm là người bị hắn thẩm vấn trong ma lao đề thê thảm không cách nào hình dung.
- Hắc hắc, nói tới Bạch tổng quản thật sự là danh nhân chấn động thiên địa, cũng hiếm thấy trong cả Man Hoang chúng ta, tu vi Kết Đan có thể trói cả Vương gia.