Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1143: Sát khí ngất trời


trước sau

Thậm chí, chỉ bằng hồn dược này cũng đã có thể chứng minh Bạch Tiểu Thuần đã vượt qua khỏi giới hạn Huyền phẩm luyện hồn sư, bước vào cảnh giới Địa phẩm.

Một địa phẩm luyện hồn sư vượt trên cả Thiên Công, Thiên Hầu, ngay cả Đại Thiên Sư cũng phải nể mặt ba phần.

- Mười tám sắc lửa đấy...Chết tiệt! Nếu không phải vì cái Minh Hoàng bảng kia khiến cả thiên hạ đều biết thì ta đã đi luyện Nguyên Anh từ lâu rồi....Đã lâu lắm rồi không luyện, một khi luyện anh xong tu vi của ta sẽ trực tiếp đột phá trở thành Nguyên Anh hậu kỳ!!

Bạch Tiểu Thuần ấm ức, nhưng nghĩ ngợi một hồi vẫn quyết định hoãn lại, chờ đến thời điểm thích hợp sẽ quật khởi. Loại "áo gấm đi đêm" này khiến hưng phấn khoe mẽ của Bạch Tiểu Thuần bị sụt giảm.

Không thể khoe với người ngoài thì đi nói với đệ tử cũng được mà!! Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đây liền phấn khởi dụng thần thức liên hệ với Bạch Hạo.

- Đồ nhi ngoan, ngươi đoán xem vi sư....

Thần thức của Bạch Tiểu Thuần vừa mới truyền ra thì trong đầu hắn vang lên giọng nói vô cùng hoảng hốt của Bạch Hạo!

- Sư tôn, cứu......

Lời nói chưa hết thì có một thanh đao vô hình bỗng chặt đứt liên hệ giữa Bạch Hạo và Bạch Tiểu Thuần....

Mối liên hệ bị chặt đứt quá đột ngột.

- Hạo nhi!

Bạch Tiểu Thuần biến sắc triệt để. Hắn vụt đứng dậy, đầu óc hắn giờ này chấn động mãnh liệt, một nỗi bất an trỗi dậy khiến hắn cảm thấy mình như đang giữa con sóng to gió lớn. Hắn không suy nghĩ gì thêm được nữa. Toàn bộ niềm vui sướng khi trở thành Địa phẩm Luyện hồn sư đã sớm bị hắn quăng ra sau đầu. Giờ phút này, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là Bạch Hạo.

Không chút do dự, Bạch Tiểu Thuần liền nhấc chân bước ra, lập tức biến mất khỏi gian mật thất xuất hiện ở giữa không trung trên Giám Sát phủ. Thân ảnh hắn hóa thành cầu vồng như sấm vang chớp giật vút thẳng về phía xa, thẳng đến chỗ cuối cùng mà Bạch Hạo ở đó, theo trí nhớ của hắn.

Hắn mở hết tốc độ có thể, lại dùng cả thuấn di tạo nên âm thanh xé gió sắc bén như muốn xé mở thương khung. Chớp mắt đã không thấy tăm hơi, khi hắn xuất hiện thì đã ở trong một khu phố sầm uất trong một đại khu bên cạnh Giám Sát phủ.

Phố này rất phồn hoa, hai bên đường có vô số cửa hàng, người người tới lui không dứt. Căn bản là không thấy bất kỳ dấu hiệu gì khác lạ. Ngược lại chính việc Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cùng với tiếng xé gió kinh thiên động địa lại khiến những người nơi đây xôn xao kinh hãi. Nhiều người vội vàng lui lại phía sau ngóng nhìn.

- Là Bạch Hạo!

- Tại sao hắn tới đây?

Nhận ra Bạch Tiểu Thuần, người nào cũng kinh hãi, trong lòng ai cũng cảm thấy bất an. Thật sự thì những ngày qua, danh khí của Bạch Tiểu Thuần đã quá lớn quá hiển hách.

Càng khiến cho bọn họ lo lắng chính là sắc diện của Bạch Tiểu Thuần, giờ phút này đang âm trầm đến cực hạn. Toàn thân hắn rung lên, còn thần thức đã sớm tản ra tạo nên sát ý mãnh liệt đang cuồn cuộn như sóng dữ vây quanh người hắn. Sát ý nặng nề phô thiên cái địa khiến cho những người chung quanh đều biến sắc, hít mạnh một hơi.

- Bạch Hạo làm sao vậy?!

- Trời ạ, hắn muốn gì nữa đây?!

- Có chuyện gì vậy?!

Mọi người đều sợ mất mật. Thật sự thì giờ khắc này, sát khí trên thân Bạch Tiểu Thuần đều khiến tất cả cảm thấy nguy hiểm đến tột cùng.

Cảnh tượng trên thân Bạch Tiểu Thuần cũng không phải là do hắn thị uy mà căn bản là hắn không thể khống chế được. Tất cả những lo lắng, tự trách, đủ loại suy nghĩ khác nhau gộp lại đã khiến hắn như muốn hóa cuồng, đồng thời cũng hình thành nên thứ sát ý máu lửa muốn hủy thiên diệt địa này.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đã đỏ ngầu một màu, ánh mắt quét nhìn phố xá sầm uất để tìm kiếm, nhưng lại không tìm thấy bất kỳ điều gì khác thường, thậm chí ngay cả chấn động
thuật pháp cũng không có.

Dù vậy, hắn chắc chắn rằng chỗ này chính là nơi mà Bạch Hạo gặp nguy hiểm, cũng là nơi mà hắn đã tập trung tinh thần để tỏa định được vào phút cuối cùng. Về phần trên trăm thi khôi bảo hộ Bạch Hạo lại chẳng bị tổn hại gì, chỉ là dường như bị gì đó quấy nhiễu nên ngây ngốc đứng bất động ở khắp chung quanh.

- Thi khôi!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời, rú lên một tiếng rung chuyển cả thương khung. Thanh âm khàn khàn cất chứa sự thịnh nộ điên cuồng tạo nên cuồng phong làm chấn động cả thiên địa.

Bạch Tiểu Thuần vừa dứt tiếng thì toàn bộ hai nghìn thi khôi bên trong Giám Sát phủ liền chấn động, đồng loạt ngẩng đầu rồi hóa thành cầu vồng vùn vụt bay ra, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Sát khí kết thành vòng xoáy như muốn nuốt chửng cả bầu trời. Trong phút chốc, gần ba nghìn thi khôi đã hội tụ tại trên không trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

- Phong tỏa toàn bộ khu vực này cho ta. Tra xét tất cả mọi người mọi cửa hàng mọi nơi chốn. Tìm cho ra hồn bộc của ta.

Bạch Tiểu Thuần rống lớn. Lập tức cả bọn thi khôi đều tràn ra sát khí nồng đậm hơn nữa, ánh mắt phát xạ hồng mang, nhanh chóng bao vây toàn bộ khu vực này.

Lực lượng phong ấn được triển khai ầm ầm, bao phủ một phạm vi rộng lớn. Trong phạm vi này toàn bộ hồn tu, bất kể là tu vi gì, bối cảnh ra sao, thân phận thế nào đều lập tức bị vây khốn không cho xuất nhập. Không chỉ như thế, ba nghìn thi khôi ngập tràn sát khí bắt đầu lục lọi tìm tòi khắp các cửa hàng lẫn cả trong túi trữ vật của mọi người.

Chuyện này lập tức dẫn đến sự tức giận của nhiều người. Không ít người cất tiếng tra vấn, lại càng không muốn cộng tác khiến cho tình cảnh liền loạn cả lên.

Bạch Tiểu Thuần trơ trơ đứng tại chỗ không nhúc nhích. Khí tức trên người hắn như có như không, nhưng băng hàn vô tận từ cơ thể hắn lại liên tục khuếch tán ra khiến cho mặt đất chung quanh liền xuất hiện sương lạnh. Sắc diện hắn giờ này đã giống như người chết, hai mắt đã đỏ ngầu hoàn toàn, không một màu sắc khác. Cùng với mái tóc dài bay múa cuồn loạn, cùng với sát khí và băng hàn như muốn ngợp trời, hắn giờ này trông như một ma thần đang muốn diệt thế.

Giờ này hắn không còn nghe thấy tiếng náo loạn từ bốn phía nữa mà trong óc hắn đang hiển hiện ra từng bức họa.

Bức họa thứ nhất, hắn vừa bị truyền tống đến Man Hoang, gặp được thi thể Bạch Hạo.

Bức họa thứ hai, hắn dùng thân phận Bạch Hao để vào Bạch gia, thấy được dấu vết trên mặt đất ở căn nhà tranh của Bạch Hạo...

Bức thứ ba, trong Luyện Hồn hồ, hắn cuối cùng thấy được Bạch Hạo hồn.

Bức thứ tư, Bạch Hao tỉnh dậy, quỳ lại trước hắn, nói lên hai từ "sư tôn".

Bức thứ năm, ở của luyện linh, hắn cùng Bạch Hạo nương tựa lẫn nhau để sống, Bạch Họa khuyên bảo Bạch Tiểu Thuần...

Bức thứ sáu, bức thứ bảy...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện