Biển lửa ba trượng bạo ngược kinh thiên động địa, mọi người nhìn thấy tốc độ biển lửa biến hóa chậm hơn rất nhiều, nội tâm bọn họ cảm thấy không ổn, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, thần thức của hắn bộc phát rót vào trong biển lửa ba trượng.
Tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt thần thức Bạch Tiểu Thuần rót vào trong biển lửa, màu sắc trong biển lửa càng lúc càng đậm, màu thứ mười tám đã rõ ràng.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, màu sắc thứ mười tám vẫn yếu ớt hơn các màu chung quanh, thần thức Bạch Tiểu Thuần dung nhập cho nên sáng lên, mười bảy màu chung quanh không cam lòng, cũng không thể ngăn cản màu thứ mười tám quật khởi.
Chỉ trong nháy mắt tầng mây trên không trung Thiên Sư điện biến hóa, đột nhiên trong biển mây xuất hiện lôi đình, tiếng nổ ầm ầm.
Tiếng sấm sét oanh động của hoàng cung, trong tầng mây, ngay cả kim long cũng mang theo kinh nghi bất định và rời xa không trung hoàng cung.
Tiếng sấm truyền vào trong Thiên Sư điện, dường như nó đang nổ tung bên tai mọi người, bọn họ ngẩn ngơ, tâm thần chấn động như sóng biển xô bờ.
Bạch Tiểu Thuần phi thường kích động, hắn không ngờ mọi việc thuận lợi như thế, hắn cũng không như lúc trước dùng mặt nạ che lấp, hiện tại cũng không cần che giấu làm gì, hắn muốn làm một trận oanh oanh liệt liệt long trời lở đất.
- Ngưng cho ta!
Hắn quát lớn, biển lửa bay vào trong tay Bạch Tiểu Thuần và không ngừng thu nhỏ, không ngừng ngưng tụ trong Thiên Sư điện, lôi đình trên bầu trời càng ngày càng nhiều, trong Thiên Sư điện, tất cả mọi người như mất đi năng lực suy nghĩ, bọn họ không ngừng nhìn biển lửa co rút trong bàn tay Bạch Tiểu Thuần.
Biển lửa bay trượng bay vào tay Bạch Tiểu Thuần, nó không ngừng thu nhỏ lại, hai trượng, một trượng, nửa trượng... Cho tới còn nửa xích...
Cuối cùng Bạch Tiểu Thuần hét lớn xiết chặc nắm tay phải...!
- Hỏa diễm màu tám màu, xuất hiện!!
Bạch Tiểu Thuần ho tô, tiếng hô không khác gì sấm sét nổ vang oanh động cả đại điện, tất cả hỏa diễm biến mất, Bạch Tiểu Thuần đang nắm hỏa diễm trong tay.
Nắm tay phải của hắn là tiêu điểm của mọi người, dường như Bạch Tiểu Thuần cầm chặt không phải biển lửa mà là trái tim của tám mươi chín vị Thiên Hầu, mười Thiên Công, thậm chí là trái tim của Đại Thiên Sư!!
Bạch Tiểu Thuần kích động, tinh thần phấn chấn đến mức tận cùng, hắn hít thở dồn dập, trong
mắt của hắn đầy tơ máu nhưng cũng khó che giấu vui mừng.
Hắn phát hiện mọi người đang nhìn tay phải của mình, đám người Trần Hảo Tùng đều nhìn chằm chằm vào tay phải, đám người Triệu Hùng Lâm khẩn trương, nội tâm Bạch Tiểu vô cùng đắc ý, hắn cảm thấy hưng phấn khó nói thành lời.
Bạch Tiểu Thuần chậm chạp không mở bàn tay, cuối cùng... Hắn giơ bàn tay lên cao, sau đó hỏa diễm xuất hiện!
- Các ngươi nói cho ta biết, đây là... Hỏa diễm bao nhiêu màu?
Bạch Tiểu Thuần lớn tiếng, những lời này hung hăng vênh váo, biểu hiện ngang ngược làm người khác cảm thấy hắng vô cùng cuồng ngạo.
Hỏa diễm trong bàn tay hắn xuất hiện rõ ràng, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Mọi người nhìn thấy hỏa diễm mười tám màu đang bốc cháy vô cùng xinh đẹp.
Cả đại điện lâm vào yên tĩnh... Chỉ có tiếng hít thở càng ngày càng dồn dập, Bạch Tiểu Thuần nói chuyện và hỏa diễm bốc cháy xinh đẹp, mọi người nhìn không rời mắt, tâm thần rung chuyển, rung động không cách nào hình dung, đầu óc như mê muội vì mười vạn thiên lôi giáng xuống.
Một bàn tay lớn đang tát vào mặt người trong đại điện.
Tát sung cả hai mặt!
Sau yên tĩnh ngắn ngủi, rốt cục có người kinh hô thành tiếng.
- Không có khả năng... Chuyện này sao có thể!!
- Mười tám màu... Hỏa diễm màu tám màu...
- Luyện Hồn Sư Địa phẩm!!
- Trời xanh không có mắt, việc này không phải là thật.
Sau khi có người lên tiếng đầu tiên, cả đại điện nổ tung, người trong Thiên Sư điện sôi trào, sắc mặt đám Thiên Hầu biến hóa, mặt không còn chút máu và không dám tin, bọn họ hoảng sợ chưa từng có.