Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1253: Là cái đếch gì! (Hạ)


trước sau

Thế nhưng lúc này Linh Khê Tông thật giống như đã gặp đại địch. Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần lo lắng. Mà Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử dù đến từ Huyết Khê Tông nhưng họ cũng có thể tưởng tượng, nếu có xảy ra đại sự khiến cho Linh Khê Tông phải mở ra đại trận hộ tông thì Huyết Khê Tông e rằng cũng không hơn gì!

Khi phi chu đến gần, trận pháp Linh Khê Tông lập tức chấn động mạnh mẽ. Toàn bộ đệ tử bên trong đều khẩn trương mà nhìn chằm chằm lên trời.

Có mấy tu sĩ Kết Đan nhanh chóng từ trong đám người bay ra, lo lắng nhìn phi chu đang từ không trung tiến tới mà chỉ huy đệ tử toàn lực bày trận. Bên trong mấy tu sĩ Kết Đan này có một người nam tử trung niên, tu vi Kết Đan trung kỳ, xem bộ dáng chính là người đứng đầu. Chỉ là y giống như đang bị thương, thoạt nhìn rất là suy yếu, lúc này sắc mặt vô cùng ngưng trọng, không ngừng dò xét cái phi chu đột nhiên xuất hiện kia.

Phi chu này y thấy có chút quen mắt, có thể nhìn ra đây là vật của Nghịch Hà Tông nhưng Nghịch Hà Tông hôm nay... Những phi chu lưu tán của tông ở bên ngoài không phải là không có, thế nhưng cái phi chu cũng không thể làm cho sự cảnh giác của y giảm bớt.

- Hầu đại ca!

Bạch Tiểu Thuần hơi thở có chút gấp gáp, trong lòng có chút bất an, đồng thời hắn cũng nhận ra nam tử trung niên lãnh đạo chúng tu đứng ở trong trận pháp đằng kia!

Người này chính là sư huynh của hắn cũng là ca ca của Hầu tiểu muội!

Không hề chàn chờ, lời vừa dứt, Bạch Tiểu Thuần liền bước một bước ra khỏi phi chu, lập tức đứng giữa không trung.

Mà giọng nói của hắn cũng đã truyền vào trong trận pháp, sau khi mọi người nghe được thì đều sững sờ. Nhất là Hầu Vân Phi, y còn ngơ ngác một lúc, nhìn chằm chằm vào kẻ trước mắt mình, sắc mặt dần lộ ra sự khó tin mà la lên thất thanh.

- Bạch Tiểu Thuần!

Hầu Vân Phi vừa nói xong, mấy Kết Đan tu sĩ xung quanh y đều sửng sốt. Bọn họ cảm thấy cái tên Bạch Tiểu Thuần này có chút quen tai, mà không chỉ bọn họ, ngay đến đệ tử Linh Khê Tông ở bốn phía cũng đều băn khoăn.

Trong khi Hầu Vân Phi còn đang giật mình, mọi người bốn phía chần chừ thì Bạch Tiểu Thuần đã bước ra một bước, thân thể lóe lên, khi xuất hiện đã ở bên trong trận pháp, đứng phía trước Hầu Vân Phi!

Trận pháp này không thể ngăn cản được hắn, thậm chí khi hắn đi vào cũng không có phát động một chút, giống như không hề tồn tại vậy.

Mọi người bốn phía đều thất kinh, mấy tu sĩ Kết Đan lại càng như gặp phải đại địch, bọn họ đều khẩn trương vô cùng. Thực sự là Bạch Tiểu Thuần này đã làm cho người ta quá mức rung động.

- Tiểu Thuần, là ngươi!

Hầu Vân Phi dùng sức hít vào một hơi, lúc này y đã kịp phản ứng. Y nhận ra Bạch Tiểu Thuần rồi, nội tâm vô cùng kích động, y phát hiện mình không thể nhìn ra tu vi của đối phương nữa, nhưng vẫn cảm nhận được chấn động từ trên người của hắn thậm chí còn vượt qua cả Linh Khê Tông lão tổ mà y từng bái kiến.

Đã nhiều năm không thấy Hầu Vân Phi, giờ phút này gặp lại cố nhân (bạn cũ) Bạch Tiểu Thuần cũng vô cùng kích động. Hắn đang định mở miệng thì Hầu Vần Phi như nhớ tới điều gì đó, sắc mặt biến đổi, nhanh chóng mở miệng.

- Tiểu Thuần, bây giờ tu vi của ngươi là gì?

- Hả? Nguyên Anh Đại viên mãn...

Bạch Tiểu Thuần sững sờ. Lời này vừa dứt, Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử cũng từ trong phi chu đi ra, đứng giữa không trung.

Hầu Vân Phi vốn còn đang kích động, vừa nghe thấy lời của Bạch Tiểu Thuần, dù vẫn còn rung động vì tu vi của hắn nhưng lại nở nụ cười khổ.

- Đi mau, đừng lưu lại nơi đây, cũng đừng đi Nghịch Hà
Tông... Tiểu Thuần đi mau, rời khỏi đông mạch Thông Thiên Hà này.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Lời này vừa rơi vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt hắn lập tức biến đổi, hơi thở dồn dập, lớn tiếng hỏi.

Hầu Vân Phi lắc đầu lộ ra nụ cười sầu thảm. Y biết chuyện này không thể dấu được Bạch Tiểu Thuần, lại nghĩ tới thân phận của hắn ở Tinh Không Đạo Cực Tông thì sâu trong nội tâm cũng xuất hiện một tia hy vọng. Chần chừ một lúc, y liền nói ra mọi việc, Nghịch Hà Tông lúc này đang gặp phải nguy cơ!

Vừa nghe thấy trung du tam đại tông môn liên thủ, khởi xướng trận chiến diệt tông đối với Nghịch Hà Tông, cặp mắt Bạch Tiểu Thuần lập tức đỏ ngàu, sát ý bộc phát, cả người run rẩy. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức lao ra khỏi trận pháp, một bước đạp lên phi chu, cũng không thèm để ý tới Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử, không tiếc bộc phát toàn bộ tu vi, điều khiển phi chu, lấy tốc độ nhanh gấp mấy lần lúc trước, ầm một tiếng, lao thẳng về phía Nghịch Hà Tông!

- Tiểu Thuần!

Hầu Vân Phi lập tức hô to, thế nhưng đã chậm, tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến mất. Mà Tống Khuyết cùng Thần Toán Tử ở giữa không trung cũng nghe thấy lời nói lúc trước của Hầu Vân Phi. Thần sắc hai người đều cuồng biến, lập tức triển khai tốc độ cao nhất mà phóng về hướng của Nghịch Hà Tông.

Bất quá trước khi đi, Thần Toán Tử cũng nhìn ra Hầu Vân Phi đang lo lắng, cũng biết quan hệ của y với Bạch Tiểu Thuần nên vội vàng mở miệng.

- Hầu sư huynh không cần lo lắng. Chỉ cần Bạch Tiểu Thuần đuổi kịp, tam đại tông môn kia... Tính là cái đếch gì!

- Nhưng bọn họ có tới ba Thiên Nhân đấy!

Hầu Vân Phi vô cùng hối hận.

- Thiên Nhân... Ba người?

Thần Toán Tử hơi chần chừ, nội tâm cũng không chắc chắn lắm. Tống Khuyết ở đằng xa đang muốn đi gấp, hắn cũng không quay đầu lại, thanh âm đột nhiên vang lên.

- Chỉ cần không phải là Thiên Nhân Hậu Kỳ, thì đứng trước mặt Bạch Tiểu Thuần vẫn sẽ tàn phế!

Người khác không biết sự khủng bố và mạnh mẽ của Bạch Tiểu Thuần khi còn ở Man Hoang, kể cả là Thần Toán Tử cũng mới chỉ nghe Bạch Tiểu Thuần tự biên tự diễn lại, trong đầu không có hình ảnh trực tiếp. Nhưng Tống Khuyết thì biết rất rõ về Bạch Tiểu Thuần.

Nhạc phụ (bố vợ) là Bán Thần, đệ tử là Minh Hoàng, mà đây chỉ là một thân phận thôi. Còn bên trong Khôi Hoàng Thành, hắn minh tranh ám đấu với Thiên Nhân, hắn là kẻ địch của cả triều đình văn võ, hắn chạy một vòng khắp Man Hoang, chẳng những không bị làm sao mà tu vi lại còn tăng tiến. Người như vậy... liệu sẽ kiêng kị ba tên Thiên Nhân ư?

Hơn nữa, Tống Khuyết đã tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa Bạch Tiểu Thuần và Hồng Trần Nữ, mặc dù cả hai người đều không ra tay toàn lực, nhưng đấu pháp của hai người đã được Tống Khuyết nhìn kỹ. Chiến lực của Bạch Tiểu Thuần đã sớm vượt qua Nguyên Anh, thậm chí vượt qua cả Thiên Nhân bình thường!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện