Kiếp trước Đường Mẫn cũng từng uống rượu, bia, rượu vang đỏ, champagne, rượu trắng, tuy xã giao không nhiều lắm, nhưng cứ hễ là xã giao, tất nhiên muốn uống rượu, cho nên đụng vào rượu mạnh thuần nhưỡng này, nàng cũng có chút thèm.
Tinh mắt nhìn thấy cái lưỡi phấn nộn của nàng khẽ liếm môi đỏ một chút, Bùi Cẩm Triều nháy mắt hiện lên một tia ám sắc.
“Nàng trước tiên ở trong phòng ngồi, ta đi bên ngoài xã giao, một hồi ta nhờ nương đưa gì đó cho nàng ăn.
”
Đường Mẫn hơi kinh ngạc, sau đó gật đầu: “Dạ!”
Bên cạnh, một phụ nhân cười tủm tỉm nhìn một đôi bích nhân giống như Thiện Tài Đồng Tử Đồng Nữ hai bên Bồ Tát, cười không khép miệng được: “Nhìn một cái tân lang của chúng ta, mới vừa cưới về liền thương yên, thật là làm người hâm mộ.
”
Mọi người cũng mồm năm miệng mười phụ họa.
Tân lang vừa đi, người trong phòng cũng không ở lại lâu lắm, thoáng nói mấy câu với Đường Mẫn rồi sôi nổi rời đi, bên ngoài chính là có thức ăn ngon đang chờ.
Tân phòng chỉ còn lại một mình nàng.
Đường Mẫn ngẩng đầu nhìn chung quanh.
Viện này là ba gian, nhà ở đều là thông thấu, đứng bên này