Bùi Trang, Bùi gia.
Bùi Hải Cường đứng trong sân, trong tay cầm một con dao giết heo, giơ tay về phía một con lợn sống bị cột chặt vào trên thớt, một đao thẳng đến chuôi, máu đỏ thắm mang theo khí vị nùng liệt chảy ào ào xuống bồn gỗ đặt phía dưới.
“Mẹ nó à, buổi tối làm huyết heo ăn đi.
”
Tức phụ của Bùi Hải Cường, Trâu thị cười ha ha tiến lên, nhìn huyết heo không ngừng chảy xuống, cười nói: “Được, làm thêm vài món ăn, bảo đảm ông ăn thõa thích.
”
Trâu thị bộ dáng bình thường, dáng người đầy đặn, vóc dáng không cao lắm, nhưng tay chân thực nhanh nhẹn, cũng cần mẫn, hơn nữa rất nhiệt tình, danh tiếng trong thôn thực tốt.
Bùi gia đã năm đời đơn truyền, khả năng có ba năm con gái, nhưng cho dù nỗ lực như thế nào, cũng chỉ có một con trai.
Hiện giờ phu thê Bùi thị cũng chỉ có một đứa con trai là Bùi Cẩm Triều, lại là từ nhỏ sức khỏe suy yếu, mặc kệ xem bao nhiêu đại phu, trước sau đều tìm không thấy nguyên nhân bệnh.
Mùa đông năm năm trước, Bùi Cẩm Triều thiếu chút nữa tắt thở, phu thê Bùi thị gần như khóc ngất xỉu, cuối cùng cũng may qua cơn hiểm nghèo, mấy năm nay tính tình con trai tốt hơn rất