Nói thật, cho dù thầy bói phê bát tự là duyên trời tác hợp, ân ái trăm năm, nhưng Trâu thị như cũ không phải đặc biệt thích tiểu cô nương này, trong lòng nàng cảm thấy Đường Hân ngoan ngoãn, như vậy con trai mới không bị khi dễ.
Nhưng nàng cũng hiểu rõ, lão thái thái tuyệt đối không có khả năng gả Đường Hân cho con trai chính mình, dù sao thân thể con nàng đã như vậy.
Nhưng hiện tại nhìn Đường Mẫn, bộ dáng xác thật cực diễm, con dâu như vậy, nói thật có chút không yên tâm.
Nhưng Đường Mẫn quy quy củ củ chào hỏi, làm trong lòng nàng thoáng buông một chút.
Bùi Cẩm Triều chỉ liếc mắt nhìn Đường Mẫn, hơi hơi chắp tay xem như đáp lễ, lúc sau liền nghe lão gia tử và phụ thân nói chuyện.
Nhưng cũng nhạy bén nhận thấy được vẻ tịch liêu trong đáy mắt tiểu cô nương.
Đừng nói hiện tại hắn còn chưa chết, cho dù chết, đáy mắt nàng tịch liêu là ý gì?
“Mẫn Nhi trưởng thành.
” Cho dù trong lòng Trâu thị không phải quá thích Đường Mẫn, nhưng hiện tại lúc này vẫn phải làm bộ dáng: “Cô mẫu, đã làm lễ cập kê chưa?”
Trong lòng Lão thái thái “Lộp bộp”, cả nhà bọn họ lại quên mất vụ này.
“Mẫn Nhi sinh nhật ở tháng tám, định làm lễ cập kê cho nàng ở tháng sáu, chờ thêm hai ngày liền làm, đây chính là ngày trọng đại của nữ hài tử, sao có thể quên chứ.
”
Trong lòng Trâu thị không nghi ngờ, dù sao còn chưa đến sinh nhật Đường Mẫn, ở Đại Vinh triều, lễ cập kê của khuê nữ đều là sinh nhật hoặc sau sinh nhật, hơn nữa bình thường đều là mười lăm tuổi.
Đứa nhỏ này lại bởi vì con trai chính mình, lễ cập kê diễn ra trước thời gian một năm.
Nghĩ nếu là con trai mình ……
Như vậy, cô nương này liền phải cô đơn cả đời ở nhà, ngẫm lại nàng cũng có chút không đành lòng, nhưng vì con trai mình, đây cũng là không có biện pháp.
Nghĩ đến đây, Trâu thị cởi ra vòng tay nặng trĩu đang đeo trên cổ tay, trực tiếp tròng lên tay Đường Mẫn tinh tế trắng nõn.
“Mẫn Nhi, con yên tâm, cữu mẫu nhất định sẽ tốt với con, ở nhà của chúng ta sẽ không chịu ủy khuất.
”
Đường Mẫn cúi đầu nhìn vòng bạc trên cổ tay, ánh mắt thanh đạm sâu thẳm.
Nhưng vẫn uốn gối hành lễ nói lời cảm tạ Trâu thị: “Mẫn Nhi cảm ơn cữu mẫu.
”
“Bé ngoan.
”
Trong nhà hai đứa bé chịu không nổi trường hợp quy củ này, Đường Dĩnh càng là ở sau lưng túm túm quần áo Đường Mẫn.
Nàng quay đầu lại sủng nịch cười với Đường Dĩnh, sau đó nói với lão thái thái: “Tổ mẫu, con đi phòng bếp giúp nương.
”
“Đi thôi, đừng làm cho hai con khỉ nhỏ này chạy loạn.
” Lão thái thái cười rất từ ái.
Đường Mẫn gật đầu, thi lễ với mọi người, sau đó lãnh hai tiểu hài tử đi ra ngoài.
Đường Hân lại nhìn bóng dáng Đường Mẫn rời đi, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo và ghen ghét.
Nhưng nàng không biết, vẻ mặt nàng đã bị Bùi Cẩm Triều gục xuống mí mắt hoàn toàn xem rõ.
Đi ra thượng phòng, Đường Mẫn tháo vòng bạc trên cổ tay đưa cho Đường Dĩnh: “Dĩnh Nhi, cất vào ngăn kéo giúp tỷ, tỷ đi giúp nương nấu cơm.
”
Đường Dĩnh nhìn vòng tay kia, ngoại trừ ngay từ đầu vui mừng, lúc sau liền cảm thấy vòng tay này căn bản không có gì tốt.
Cữu mẫu dùng vòng tay lấy lòng tỷ tỷ, làm tỷ tỷ gả cho biểu ca sao?
Nàng cũng thấy biểu ca, bộ dạng rất đẹp, nhưng đi được hai bước liền thở hồng hộc, còn ho khan, hơn nữa sắc mặt trắng dọa người, vừa thấy chính là quỷ đoản mệnh.
Tuy ngay từ đầu nàng thực không thích tỷ tỷ, nhưng cũng không muốn tỷ tỷ gả vào Bùi gia.
Nhưng nàng vẫn là đứa bé, lời nói thực vô dụng.
Đi vào phòng bếp, Đường Mẫn tiến lên ngồi xổm xuống, tiếp nhận việc trong tay Trương thị.
“Nương, để con làm cho.
”
Nhìn thấy con gái đi vào, ánh mắt Trương thị run lên, chưa mở miệng hốc mắt liền đỏ.
“Mẫn Nhi, không cần, nương làm là được.
”
“Không có việc gì, dù sao nhàn rỗi cũng nhàm chán, hơn nữa cũng giúp nương làm không được mấy ngày.
” Nàng nhặt cải thìa sạch sẽ, sau đó rửa từng mảnh cẩn thận bằng nước sạch, thời đại này không có phân hóa học, nhưng mặt trên lại có bùn đất, rửa sạch cũng không phiền toái.
Nghe nói thế, Trương thị suýt nữa không khống chế được, nước mắt thiếu chút nữa tràn mi.
Trong lòng Đường Mẫn thở dài: “Nương đừng khóc, cho dù ngài khóc mù chẳng lẽ con có thể không gả sao? Hơn nữa biểu ca rất đẹp, con thích nam tử đẹp.
Cữu cữu