Nhất Phẩm Quý Thê

Nhu Tình


trước sau


Ở thôn trang một đêm, sáng hôm sau bọn họ trở lại trong phủ, chuẩn bị dùng xong cơm chiều sẽ đi xem hoa đăng.

Nàng còn nhớ rõ năm nay tết Thượng Nguyên rơi xuống nước, hiện giờ trong bụng có bé con, cũng không tính đi quá xa, ở đầu đường nhìn xem là được.

Mà lúc này ở đài ngắm sao, Chu Vô Cực ngẩng đầu nhìn lên trời cao, trăng tròn sáng vời vợi, ánh sao lấp lánh, chỉ là sao Tử Vi lại có chút ảm đạm.

“Này cũng không phải dấu hiệu tốt.

” Hắn lẩm bẩm.

Sao Tử Vi đại biểu cho đế vương, mà sao Tử Vi ảm đạm, xem ra đương kim bệ hạ đế vận sắp đến cùng, chỉ là do người nào lật đổ, trước mắt hắn cũng không nắm chắc.

Nhưng trong lòng hắn vẫn thiên về Tiền Hoài An, dù sao Tiền tứ tiểu thư gả cho Thế Tử Bình Nam Vương, liền ở mấy ngày sau.

Tiền Hoài An và Bình Nam Vương Tiêu Khắc liên hôn, nói là đơn thuần trai gái tâm đầu ý hợp có chút buồn cười, ngay cả bệ hạ đều có thể nhìn ra được, huống chi là cả triều văn võ.

Đưa hạ lễ đơn giản chính là chút vật phẩm quý trọng, nàng không cho rằng trên triều đình Bùi Cẩm Triều tiếp xúc nhiều với Tiền Hoài An, nhưng dù sao cũng là người ta gả con gái, đưa hạ lễ cũng không gì đáng trách, còn về đưa cái gì, Đường Mẫn liền có chút đau đầu.

“Hương Ảnh, theo ta đi nhà kho nhìn xem.

” Nâng tay Hương Ảnh, chậm rãi đi hậu viện nhà kho.

Từ sau lần đó bị răn dạy, Hương Thảo trở nên thành thật rất nhiều, Hương Ảnh thì ẩn ẩn có thể đảm đương, xử lý mọi chuyện có bài bản hẳn hoi, lại phá lệ trầm ổn, Hương Thảo có việc đều sẽ thương lượng với nàng, cũng may hai nha đầu vẫn thực hòa hợp.

Kỳ thật nhà kho cũng không có bao nhiêu thứ tốt, xưng được tốt đều là cống phẩm, không thể chuyển giao, những thứ còn lại mang đi tặng người thì có chút xấu hổ, kỳ thật Đường Mẫn cũng không phải đặc biệt thích mấy vật trang trí này, hiện tại cũng không phải lúc trữ đồ cổ, có bạc mới là quan trọng nhất.

“Hương Ảnh, bao lại bồn cảnh san hô kia, còn có bộ trang sức thủy tinh tím, hai cuộn lụa tiến cống cũng gói lại.


Hương Ảnh tay chân nhanh nhẹn bắt đầu thu thập, chờ lát nữa phu nhân rời đi, sẽ bắt đầu chuẩn bị gói quà, “Phu nhân, lụa tiến cống chỉ có hai cuộn, phu nhân không giữ lại làm trang phục mùa đông sao? Không phải gia nói ngài làm một cái áo choàng?”
“Nha đầu ngốc, nhà chúng ta mở chính là tú trang, tơ lụa cũng có nơi chuyên môn cung ứng, chẳng qua là hai cuộn lụa tiến cống thôi, mặc hay không mặc đều không sao, tốt hơn tặng quần áo thành phẩm, ta luyến tiếc.


Hương Ảnh nhấp môi cười nói: “Quần áo Phương Hoa Các chúng ta trân quý hơn lụa tiến cống nhiều, kiểu dáng do phu nhân thiết kế chính là giá trị ngàn vàng.


Đường Mẫn cười: “Một bộ quần áo chẳng qua là hai ba trăm lượng thôi, nơi nào giá trị ngàn vàng, quần áo trong tiệm chúng ta rườm rà, mỗi năm làm không bao nhiêu, nhưng năm nay ăn tết có thể cho các ngươi hai bộ quần áo, tuy không phải từ trong tiệm.


“Mỗi năm bọn nô tỳ đều có tám bộ quần áo mới, cũng đã nhiều hơn so với phủ khác, tết không làm thêm cũng được.


“Vậy năm nay cho các ngươi tiền thưởng nhiều chút, hiện tại ngươi còn nhỏ, có tiền bạc thì để dành, chờ tới tuổi, thêm vào của hồi môn cho chính mình.


Hương Ảnh lại không thấy rất cao hứng, “Nô tỳ nghĩ, về sau nhờ phu nhân làm chủ cho nô tỳ xứng gã sai vặt ở trong phủ là được, nếu thả ra ngoài cũng chưa chắc có thể gặp được người hợp tâm ý, lưu lại trong phủ bị ủy khuất còn có thể nhờ phu nhân hỗ trợ làm chủ.


“Nha đầu này, ngày thường nhìn rất cơ linh, chính mình chung thân đại sự lại phạm ngốc, chẳng lẽ ngươi muốn về sau con cái chính mình trở thành người hầu hay sao? Lỡ như hắn đọc sách thi công danh thì sao? Hơn nữa ngươi chính là từ trong phủ ta đi ra, cho dù không còn trong phủ, nếu bị khi dễ, ta cũng sẽ làm chủ cho ngươi, nha hoàn trong phủ người khác đều muốn thoát nô tịch, ngươi khen ngược, đuổi cũng không đi.


“Nô tỳ còn nhỏ, còn muốn ở lại cạnh phu nhân mấy năm, ngài đừng đuổi nô tỳ đi.


“Không đuổi ngươi đi.


Hai ngày sau là ngày tặng quà cưới cho Tiền tứ tiểu thư, Đường Mẫn kêu Quách Nghị tự mình đi tặng hạ lễ.

Ngày thường nàng rất ít tiếp xúc với người Tiền gia, không nhiều lắm vài lần chạm mặt Tiền phu nhân, đều là sơ giao thôi.

Ngày vui lớn, cho dù nàng không đi, người khác cũng sẽ không nói gì, lúc mang thai ngay cả hoàng cung nàng cũng không đi, làm sao có thể ngoại lệ Tiền gia.


Nhưng Đường Mẫn không đi, Bùi Cẩm Triều lại có tên trong danh sách khách mời, chỉ là chuyện bên kia không có can hệ quá lớn với nàng, dù sao biểu ca cũng sẽ không xảy ra chuyện.

Tiền tứ tiểu thư đại hôn phi thường long trọng, ngay cả ba vị trong cung cũng đều đưa hạ lễ, Đường Mẫn nghĩ không biết lúc Hoàng Đế đưa hạ lễ có tâm tình gì, chắc là ghê tởm tới cực điểm.

Rõ ràng hai người kia liên hôn là một uy hiếp thật lớn với hắn, nhưng hắn lại không thể không đưa, tâm tình này làm Đường Mẫn không nhịn được thắp một cây nến cho hắn.

Hôn lễ này liên tục vài tháng vẫn luôn là đề tài bị bá tánh kinh thành nói say sưa, mười dặm hồng trang, thịnh thế vô song cũng chỉ đến thế là cùng.

Lúc trận tuyết đầu mùa lưu loát bay xuống, bụng Đường Mẫn đã tám tháng, còn chưa đến một tháng rưỡi sẽ phải ăn tết.

Trong noãn các ở chính viện, đỉnh lò đồng thau châm lửa hừng hực, huân noãn các ấm như mùa xuân.

“Đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay, nếu đệ không đi thư viện, sao không rủ bạn cùng trường ra ngoài du ngoạn?”
Đường Mẫn nhìn Đường Hạo, khó được nghỉ ngơi còn ở trong phủ đọc sách.

“Bụng đại tỷ đều lớn như vậy, tới gần cuối năm tỷ phu cũng bận rộn, sao đệ có thể yên tâm đi ra ngoài chơi, qua chút thời gian sẽ nghỉ tết, đệ còn phải vội vàng về nhà, đệ đã xin phép viện trưởng, sang năm tết Thượng Nguyên mới trở lại, đại tỷ có gì muốn đệ mang về sao?”
“Muốn đệ mang quà cuối năm về, lần này tỷ kêu Tiểu Chung đi theo đệ về quê, hiện tại đệ là nam tử hán, cần phải gánh chuyện trong nhà, đừng làm cho người khi dễ, ngay cả tỷ đều luyến tiếc bắt nạt đệ.


Đường Hạo cười tủm tỉm gật đầu, “Đại tỷ yên tâm đi, hiện tại đệ cũng kiến thức không ít, làm sao để cho bọn họ khi dễ.


“Trước khi trở về đi mua chút lễ vật, lại mua mấy thứ Dĩnh Nhi thích, đệ ở bên ngoài cầu học, nàng ở nhà hầu hạ cha mẹ và nhị lão cũng không dễ dàng.


“Yên tâm đi đại tỷ, đệ đều nhớ rõ.


“Đệ lại trưởng thành một tuổi, sau khi trở về cũng không được buông lỏng việc học.


Đường Hạo bất đắc dĩ nhìn Đường Mẫn cười nói: “Tỷ, đệ còn một tháng nữa mới trở về, có lẽ không tới kịp lúc cháu nhỏ sinh ra, sang năm trở lại là có thể thấy được, cha mẹ biết khẳng định cũng sẽ phi thường vui vẻ.


“Tôn lão nói là bé trai.

” Đường Mẫn vỗ về bụng phồng lên cười nói, “Về sau đệ làm cữu cữu, cần phải làm gương cho hắn.


“Thì ra là Đoàn Tử nha, đại tỷ đừng lo lắng, đệ chính là cữu cữu của Đoàn Tử, khẳng định sẽ cho hắn tự hào vì đệ.

” Hắn vỗ ngực bảo đảm.

Mặt trời chiều ngã về tây, bông tuyết dần dần trở nên dày đặc, phô thật dày đầy đất, Bùi Cẩm Triều dẫm lên tuyết đọng trở lại.

Đầu tiên hắn ở gian ngoài sưởi ấm thân mình, sau đó mới đi vào.

“Tỷ phu đã trở lại.

” Đường Hạo đứng lên, sau đó nói với Hương Ảnh bên cạnh: “Dọn cơm đi.


Bùi Cẩm Triều nhìn cậu em vợ, cười hỏi: “Khi nào về nhà?”
“Giữa tháng mười hai được nghỉ liền trở về, nhanh chóng lên đường, có thể về đến nhà trước khi ăn tết.


“Đừng tới gần cửa ải cuối năm mới gấp rút, trở về sớm mấy ngày đi, miễn cho trên đường bị trì hoãn, huynh sẽ nói với Tiền Cẩn Chi một tiếng, đệ trở về sớm nhạc phụ nhạc mẫu cũng vui mừng.


Đường Hạo còn muốn nói gì nữa, Bùi Cẩm Triều tiếp tục nói: “Ngày thường nghiêm túc nghe tiên sinh giảng giải, không kém vài ngày, về nhà cũng có thể tự mình ôn tập, một năm không về, ở nhà lâu chút.



Nghe hắn nói vậy, Đường Hạo không cự tuyệt, gật đầu cao hứng đồng ý.

Kỳ thật hắn cũng rất nhớ gia nãi và cha mẹ, lần này hắn muốn mua nhiều thứ mang về, tuy dùng tiền của đại tỷ, nhưng ngày thường hắn không dám lãng phí, mỗi tháng đại tỷ cho hắn hai mươi lượng, phần lớn hắn đều để dành.

Ăn cơm chiều xong, Đường Hạo đi tiền viện đọc sách nghỉ ngơi, Bùi Cẩm Triều ôm tức phụ ở noãn các nói chuyện.

“Đầu tháng sau cha mẹ hẳn sẽ về đây, nàng cũng sắp sinh, mấy ngày nay chuyện triều đình bận rộn, ta sẽ thường xuyên không ở trong phủ, mọi việc nàng chú ý chút.


“Triều đình có biến cố gì sao?” Nàng ngửa đầu hỏi.

Bùi Cẩm Triều nhìn bộ ngực nàng vì mang thai mà càng thêm đầy đặn, duỗi tay chọc chọc, mềm như bông, ngay sau đó đã bị móng vuốt nhỏ vỗ rớt.

“Tạm thời còn gió êm sóng lặng, cho dù là khẩn trương, trước mắt cũng không có quan hệ gì với ta, chỉ là Chu Vô Cực nói, sao Tử Vi ảm đạm, Hoàng Đế đế vận có biến cố.


Đường Mẫn cười nhạo một tiếng, “Mê tín!”
“Nàng nghĩ sao?”
Bùi Cẩm Triều nhìn nàng, cười tủm tỉm hỏi.

“Chỉ là một ngôi sao thôi, tuy được gọi là đế tinh, ám hoặc sáng đều có can hệ với thời tiết bốn mùa, một hai phải liên hệ đến trên người đế vương, ngu muội.

Biểu ca biết không, trái đất là hình cầu, tự quay một vòng là một ngày, quay quanh một vòng là một năm?”
“Còn có cách nói này?” Bùi Cẩm Triều thật sự không biết điểm này, “Tự quay, quay quanh là gì?”
Nàng đứng lên, quay tại chỗ một vòng, sau đó nói: Tự quay đương nhiên chính là bản thân tự xoay, biểu ca là mặt trời, phần đối mặt chàng là ban ngày, phần còn lại là buổi tối, quay quanh là tự quay đồng thời quay quanh mặt trời một vòng, mặt khác, bản thân ánh trăng không có ánh sáng, đừng nhìn những ngôi sao không sáng bằng ánh trăng, nhưng bản thân chúng độ sáng lại cực kỳ lộng lẫy, thiên thạch từ trên trời giáng xuống chính là những ngôi sao thoát ly quỹ đạo đã định, cũng không phải cứ trời giáng thiên thạch là tai vạ đến nơi.

Nói tai vạ đến nơi cũng không sai, rốt cuộc nếu thiên thạch đáp xuống Thịnh Kinh, sóng xung kích thật lớn đủ để phá hủy toàn bộ kinh thành, kỳ thật tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích, chuyện giải thích không được, chỉ là chúng ta còn chưa tìm ra căn nguyên thôi.


“Phu nhân biết thật nhiều.

” Bùi Cẩm Triều không biết lời này thật giả, nhưng nghe thật sự là huyền diệu.

Đường Mẫn phụt một tiếng cười, “Ở chỗ chúng ta bên kia con nít đều biết đến.


“Vậy bên kia mỗi người đều là bác học đa tài.


“…… Xem như là vậy.

” Đường Mẫn sờ sờ mũi, không biết nên nói như thế nào.

Tắm gội xong, Đường Mẫn ngáp dài đã ngủ.

Bùi Cẩm Triều nghiêng đầu nhìn nàng hít thở nhẹ nhàng, trong lòng kỳ thật có rất nhiều điều muốn hỏi, lại không biết nên nói như thế nào.

Từ khi bụng dần dần nổi lên, tư thế nàng ngủ càng thêm cẩn thận, cho dù trong lúc ngủ mơ cũng như thế.

Nàng từng nói, sinh hài tử là chuyện

đau nhất trên đời này, hắn không biết rốt cuộc đau cỡ nào, nhưng hắn lại không thể không làm nàng đau một lần, thậm chí vài lần, đơn giản là vì trong bụng nàng dựng dục con của hai người, hắn thích Mẫn Mẫn vì hắn sinh con dưỡng cái, thích mỗi ngày hồi phủ, nàng ở nhà tiếu ngữ doanh doanh chờ chính mình, làm cho hắn cảm thấy, đây mới là hình thức phu thê nên có.

Mặc kệ nàng đã từng sống ở nơi như thế nào, tóm lại hiện tại nàng là thê tử của hắn, là mẫu thân của con hắn, vĩnh viễn không đổi.

Không biết qua bao lâu, trong lúc ngủ mơ Bùi Cẩm Triều nghe được tiếng hít ngược khí lạnh, hắn nháy mắt mở mắt ra, sau đó nhìn thấy Đường Mẫn ôm cẳng chân nhe răng trợn mắt.

“Sao lại thế này? Có phải chân lại rút gân không?” Hắn nắm mắt cá chân tinh tế tuyết trắng của Đường Mẫn, một tay xoa cẳng chân nàng, “Đừng sợ Mẫn Mẫn, thực mau sẽ không sao.



“Ừ!” Đường Mẫn cau mày, chuyện như vậy thường thường sẽ xảy ra một lần trong đêm, nàng chịu đựng thống khổ gật đầu.

Bùi Cẩm Triều hỏi Tôn lão chút chuyện thời gian mang thai, Tôn lão nói cho hắn chuyện này thực thường thấy, chỉ là mỗi lần nàng đều đau đến đổ mồ hôi lạnh.

Ai cũng từng bị rút gân, nam nhân đều cảm thấy bực bội đau đớn, huống chi hiện tại nàng mang thai, mỗi đêm đều thống khổ.

Chờ nhận thấy được sắc mặt nàng tốt hơn nhiều, Bùi Cẩm Triều mới thu tay lại, lại duỗi tay cởi bỏ yếm nàng xốc lên.

“Biểu ca, đừng!” Đường Mẫn bắt lấy tay hắn, “Thực xấu.


Bụng bành trướng, trên bụng xuất hiện vết rạn khó coi, lại còn hiện gân xanh, thật là khủng bố, mỗi lần tắm rửa nàng cũng không dám nhìn, cảm thấy sẽ làm ác mộng.

Bùi Cẩm Triều lại cúi người ôm bụng nàng, cách yếm nhẹ nhàng hôn.

“Ở trong mắt ta, trước sau nàng đều là đẹp nhất, nơi này dựng dục con của hai chúng ta, làm sao khó coi.


Đường Mẫn bị hắn nói ngọt đầu váng mắt hoa, cuối cùng do dự buông tay.

Bùi Cẩm Triều nương ánh sáng bên ngoài chiếu vào, nhìn thấy trên bụng cũng không phải thực rõ ràng, nhưng khi vuốt ve vẫn có thể cảm nhận vết rạn, là bị tiểu tử thúi bên trong lăn lộn.

“Biểu ca……” bàn tay hắn sờ có chút ngứa, làm yết hầu nàng cũng có chút khô.

“Đừng lo lắng, trong phòng ánh sáng ám, ta xem cũng không rõ ràng.

” Một lần nữa nằm xuống, nhìn bụng nàng phồng lên cao cao, “Tôn lão nói đại khái tháng giêng đứa nhỏ này sẽ sinh ra, có cần đón nhạc phụ nhạc mẫu đến đây hay không?”
“Tháng giêng trời giá rét, hơn nữa trong nhà còn có hai lão nhân, không cần bọn họ thượng kinh, chờ về sau hài tử hơi lớn chút, chúng ta có thể mang theo con trở về thăm bọn họ.

” Kỳ thật bình thường, nàng rất ít nhớ tới vợ chồng Đường Võ, cũng không biết đôi phu thê kia hiện tại có thể thẳng thắn sống lưng hay không.

Bùi Cẩm Triều biết ý tưởng của nàng, nói đến cùng hai người bọn họ đều là vong linh, cho dù là vợ chồng Bùi Hải Cường hay là vợ chồng Đường Võ đều không phải cha mẹ chân chính của bọn họ.

Duy nhất không giống chính là, vợ chồng Bùi Hải Cường cực tốt với hắn, mà vợ chồng Đường Võ lại có chút uất ức.

“Vậy theo ý nàng.

” sớm muộn gì thân phận của hắn cũng sẽ được bày ra ánh sáng, đến lúc đó bài vị cha mẹ hắn cũng được quang minh chính đại cung phụng.

Chờ hài tử sinh ra, hắn sẽ mang vợ con dập đầu trước bài vị cha mẹ, làm cho bọn họ trên trời có linh thiêng cũng có thể thấy, Duệ Thân Vương phủ vẫn chưa tuyệt.

Tuyết lớn liên miên không dứt năm ngày mới dừng lại, lúc sau từng nhà đều dần dần công việc lu bù.

Hôm nay ánh mặt trời ấm áp, trong mùa đông khó được ngày đẹp trời.

Bên ngoài Hương Thảo chạy vào, nhìn Đường Mẫn cười nói: “Phu nhân, lão gia và lão phu nhân mới vừa vào cửa, còn mang về ba con heo mới thịt, trong phủ chúng ta ăn tết không cần mua.


Đường Mẫn đỡ tay nàng, khoác áo lông chồn đi ra ngoài, vừa đến tiền viện, liền nhìn thấy Trâu thị chỉ huy người dỡ đồ vật trên xe xuống.

“Tiểu Mẫn, trời lạnh con ra đây làm gì?” Trâu thị nhìn thấy con dâu, vội vàng ba bước cũng làm hai bước xông lên, “Hiện tại bụng con lớn, không được đi loạn.


“Không có gì đáng ngại, trước sau chỉ có vài bước đường, con tưởng cha mẹ không trở về sớm như vậy, nếu lại trễ hai ngày, con sẽ phái người đi thôn trang đón cha mẹ về phủ.


“Con có mang, ăn tết bận như vậy, sao nương có thể không về sớm giúp con, lần này từ thôn trang mang về một ít rau khô, lúc ăn tết cũng có thể ăn rau xanh, cha con còn tự mình giết ba con heo, cũng không biết có ăn hết hay không.


Đường Mẫn cười nói: “Nương, ba con heo tháng giêng cũng ăn không hết a, con định kêu Thúy Hồng làm chút thịt khô, ngày thường cho cha và Tôn lão làm đồ nhắm rượu.


“Đúng vậy, nương cũng nghĩ như vậy, ngày mai liền làm, tới lúc ăn tết là có thể ăn, mặt khác làm người trong phòng bếp hầm canh xương cho con, thời tiết lạnh, uống canh xương hầm nhiều một ít ấm áp thân mình.


“Được, cảm ơn nương.


Trong phủ bận rộn ăn tết, Đường Mẫn bắt đầu cả ngày xem sổ sách.

Mùng tám tháng mười hai, Đường Hạo từ bên ngoài tiến vào, hắn thực tinh thần, khoác áo choàng lông hồ ly, cả người nổi bật soái khí.


“Đại tỷ, đệ xin nghỉ phép, chuẩn bị một chút liền về nhà.

” Vừa vào cửa nhìn thấy Trâu thị, hắn bước nhanh tiến lên, “Cữu mẫu, hai người đã về rồi?”
“Hạo Nhi, nhìn một cái, thật là trưởng thành.

” Trâu thị cũng đã lâu không nhìn thấy Đường Hạo, nàng cũng tưởng niệm, rốt cuộc đứa nhỏ này rất hiểu chuyện.

Đường Hạo gãi gãi đầu có chút ngượng ngùng, “Đại tỷ, hôm nay đệ và bạn học ra cửa mua sắm một ít hàng tết, ngày mai liền khởi hành về nhà, lần này được nghỉ phép hai tháng, vừa đi vừa về đệ còn có thể ở nhà nửa tháng.


“Đã biết, ở nhà với cha mẹ lâu chút, bạc đủ dùng sao? Lúc đi tỷ cho đệ một ít, trên đường đừng ủy khuất chính mình.


“Dạ, đệ không khách khí với đại tỷ, bạn học còn chờ đệ ở bên ngoài, đệ đi đây, cữu mẫu, buổi tối cùng ăn cơm nha.


“Được, con mau đi đi, đừng làm cho bạn học chờ lâu.


Đường Hạo vừa đi, Trâu thị liền đứng lên, nói với Đường Mẫn: “Con còn phải xem sổ sách, nương đi phòng bếp nhìn xem, con cũng đừng xem lâu lắm.


“Yên tâm đi nương, con hiểu rõ.


Đi vào thư phòng, nàng cầm bút lông, lấy một trang giấy, suy nghĩ một lát, sau đó lưu loát viết không ít đồ vật.

“Hương Thảo, làm Quách quản gia mua sắm đầy đủ mọi thứ ta ghi, cho tiểu cữu gia mang đi.


Hương Thảo tiến lên nhận tờ giấy, chữ trên đó nàng nhận thức không nhiều lắm, ít ỏi mấy chữ vẫn là thường xuyên nhìn phu nhân viết ghi nhớ.

“Dạ, nô tỳ đi ngay.


“Khoan đã!” Nàng nghĩ nghĩ, từ bên cạnh lấy ra một cái tráp, nói với Hương Thảo: “Kêu Quách quản gia vào đi.


“Dạ!”
Không bao lâu, Quách Nghị từ bên ngoài tiến vào.

“Phu nhân, ngài kêu thuộc hạ.


“Ừ!” Nàng gật đầu, từ trong tráp lấy ra một chồng ngân phiếu, “Đưa ngân phiếu đi Trung Nghĩa Hầu phủ, nói cho Thế Tử gia, đây là năm phần thu vào năm nay của tất cả cửa hàng, mặt khác đều đặt mua những thứ hàng tết ta ghi, cho tiểu cữu gia mang về quê quán.


“Dạ, thuộc hạ đi làm ngay.


Phía trên chồng ngân phiếu có một quyển sổ, đều là cửa hàng thu vào và chi ra, năm nay cả nước hơn ba mươi cửa hàng tổng thu vào là mười một vạn lượng, năm phần là năm vạn năm ngàn lượng, đã là số lượng không nhỏ.

Năm nay thu hoạch không tệ, Đường Mẫn nghĩ có thể cho hạ nhân trong phủ bao lì xì nhiều một chút, tú nương hai mươi tháng chạp nghỉ phép, đến lúc đó cũng cho bọn họ phong hồng, năm nay Phương Hoa Các kiếm bạc không ít, tầm hai vạn lượng, trong đó tiền lương cho tú nương không đến hai ngàn lượng, còn lại một vạn tám ngàn lượng tiền lãi cũng là số lượng không nhỏ.

Kỳ thật tiền lương của tú nương ở Đại Vinh triều cũng không cao, Đường Mẫn trả lương cho bọn họ cao hơn gần gấp đôi so với những chỗ khác, ăn uống cũng không tệ, mỗi người đều là hai món mặn một canh, đương nhiên trong đó cũng có người cô đơn không cần về nhà, bên trong tú trang có địa long, lúc ăn tết các nàng cùng nhau ăn ăn uống uống cũng náo nhiệt.

Ở tú trang, một tú nương kiếm tiền, cũng đủ bá tánh kinh thành bình thường sống ba bốn năm thoải mái, không ai muốn lười biếng hoặc là muốn chạy, chính là tú nương muốn vào tú trang cũng phải trải qua khảo hạch thêu thùa nghiêm khắc, không phải muốn vào là vào.

Bận việc cả ngày, sáng sớm tinh mơ, Đường Mẫn ôm bụng đi vào sân của Đường Hạo.

“Phu nhân.

” Nhìn thấy Đường Mẫn, Tiểu Chung cười tủm tỉm tiến lên thỉnh an.

“Năm nay ngươi hộ tống tiểu cữu gia về quê, sang năm lại cùng hắn trở lại, lần này còn có Hương Uyển và Hương Liên đi theo, nhớ che chở tiểu cữu gia.


“Phu nhân yên tâm, gia đã dặn dò, tiểu nhân sẽ che chở tiểu cữu gia.

”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện