Dạ Mị sửng sốt một chút.Người cầm đầu, chính là Lý tướng quân người ban ngày bị tên hoàng tử kia dọa đến tè ra quần.Bó đuốc ở bốn hướng giơ lên cao, chiếu sáng lên một vùng trong màn đêm tối.Dạ Mị liếc đám người một chút, tư thái vẫn nhàn nhã như thường, cũng không có cảm thấy tất cả cảnh tượng trước mắt có vấn đề gì.Ngược lại nàng lạnh giọng nhìn đám người hỏi: "Các ngươi là biết ta phải đi, vui vẻ đến đưa tiễn ta sao?"Lời này của nàng vừa nói ra, mọi người nhất thời trầm mặc.Bọn họ nhiều người như vậy, trong tay cầm hỏa tiễn, nhắm ngay gian phòng của nàng, dường như có thể gọi là khí thế hùng hổ, đằng đằng sát khí, vị cô nương này rốt cuộc là như thế nào lý giải thành...!Vui vẻ đưa tiễn như vậy chứ?Lý tướng quân cầm đầu nghe vậy, khóe miệng không thể nhịn mà giật giật một chút, nhìn chằm chằm Dạ Mị, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.Bầu không khí nhất thời ngưng trệ.Dạ Mị nhìn tứ phía một lát, nhận thấy bầu không khí này, trong sự trang nghiêm còn lộ ra mấy phần sát khí.Trên mặt của mọi người cũng không có nửa phần vui vẻ gì, vẻ mặt của mọi người nghiêm túc, lạnh lùng, nhìn một cái như thế, không hề giống như là vì vui vẻ đưa tiễn mình.
Cũng thế, nàng không có cùng vị hoàng tử kia chào hỏi, liền chuẩn bị đi, vừa mới hữu hảo khuyên nhủ vị quận chúa kia, vị quận chúa kia lúc này cũng hẳn là muốn uống máu nàng, mới có thể hả giận.Mặc kệ bọn họ là ai, cũng không có khả năng phái người đến vui vẻ đưa tiễn nàng.Nàng thở dài một hơi, đem túi trong tay buông xuống.Nhìn vị Lý tướng quân kia một chút, lạnh giọng hỏi: "Ngươi nhận được mệnh lệnh gì?""Ta..." Lý tướng quân do dự một chút, ánh mắt nhìn tứ phía, vừa đi vừa chờ người của mình về bẩm tin tức.Hắn nhận được mệnh lệnh, là trực tiếp giết chết vị cô nương này, nhưng mệnh lệnh này là của Trường Lạc quận chúa.Quận chúa đã hạ lệnh, hắn tự nhiên cũng không dám kháng mệnh, nhưng vị cô nương này dù sao cũng là Tứ hoàng tử điện hạ mang về, hắn cũng không dám tuỳ tiện động thủ, vì để tránh xảy ra chuyện, thế là một bên mang người tới vây quanh, một bên sai người đến hỏi Tứ hoàng tử điện hạ.Lúc này vị cô nương này hỏi thăm, hắn cũng không dám lên tiếng, sợ chọc giận Dạ Mị, dù sao nữ nhân này tính tình thật sự là không tốt lắm.Nhìn hắn không nói lời nào.Dạ Mị lập tức liền hiểu.Nàng hững hờ gật đầu, lạnh giọng hỏi: "Bắn tên giết ta sao?"Lý tướng quân do dự vài giây đồng hồ, nhìn thần sắc nàng băng lãnh, nhưng dáng vẻ không hề giống như muốn nổi giận.Thế là cẩn thận từng li từng tí gật đầu: "Đúng vậy cô nương!""Mệnh lệnh của quận chúa sao?" Dạ Mị tiếp tục hỏi thăm.
Quận chúa kia đã nói phải trả thù nàng, cho nên có mệnh lệnh này cũng không lấy làm lạ.Lý tướng quân gật đầu: "Phải! Quận chúa có ý là...!Bắn ngài bị thương sau đó dùng đại hỏa thiêu chết."Dạ Mị gật đầu, tán thưởng nói: " Sáng kiến này không tệ!"Đám người: "..." Nàng không biết mệnh lệnh của Quận chúa là đối phó nàng, người phải chịu bắn bị thương sau đó lại bị thiêu chết cũng là nàng sao? Làm sao còn tán thưởng sáng kiến của quận chúa, sợ không phải điên rồi chứ?Dạ Mị nhìn thoáng qua đám người ở bốn phía, cũng im