m thanh vừa dứt, Lục Tử Phong lập tức run rẩy.
Khẩn trương quay đầu khiển trách hỏi: "Ai? ! Là ai?"Lục Loan Loan nhìn ra hắn khẩn trương, sắc mặt lạnh lùng, trấn an vỗ bờ vai của hắn, mặt lạnh nhìn hướng ngoài cửa: "Ngươi ở trong lều vải tránh đi, cô cô đi ra xem một chút!"Lục Tử Phong khẩn trương kéo y phục Lục Loan Loan: "Cô cô, ngài cẩn thận!""Yên tâm!" Lục Loan Loan vỗ vào tay của hắn, gương mặt mang sương lạnh đi ra bên ngoài....Ngoài cửa, đám binh sĩ đang giằng co với nữ nhân trước mặt.Tất cả mọi người nhìn nữ nhân đầy phong trần mệt mỏi chạy tới đây, khuôn mặt nàng rất xinh đẹp mang theo thần sắc băng sơn Tuyết Liên không thể với tới được, bọn hắn chưa bao giờ gặp qua nữ nhân mỹ lệ như thế, trong lúc nhất thời có chút thất thần.Nhưng mà sau khi thất thần, lấy lại tinh thần rồi khiển trách hỏi: "Ngươi là ai? Nơi này là trọng địa quân doanh, không thể tự tiện xông vào!"Dạ Mị lặng lẽ quét về phía bọn hắn.Lạnh giọng mở miệng: "Bên trong là Lục Tử Phong đúng không?"Đám binh sĩ liếc nhau, cũng không biết Lục Tử Phong là ai.
Nhưng mà vừa mới có một người tiến vào, thiếp thất tướng quân bọn hắn hình như cũng là họ Lục, chẳng lẽ lại...!?Bọn hắn còn chưa kịp đáp lời.Lục Loan Loan liền xốc màn trướng lên, đi ra.
Nàng ta lặng lẽ nhìn về phía Dạ Mị, trên dưới đánh giá nàng một lúc, mở miệng hỏi: "Ngươi chính là kẻ điên đã đánh ca ca và tẩu tử ta?"Ánh mắt Dạ Mị lạnh lẽo nhìn về phía nàng, không trả lời mà hỏi lại: " Người vừa mới ở trong màn trướng mắng ta là ngươi?"Lục Loan Loan nghe nàng hỏi vậy, liền xác nhận thân phận Dạ Mị.Nàng ta tức giận không có chỗ phát tiết, mắt lạnh nhìn Dạ Mị, cất giọng nói: "Không sai, là ta! Ngươi muốn thế nào? Chẳng lẽ cũng muốn đánh ta một trận? Ta nhắc nhở ngươi, nơi này là doanh trướng tướng quân Da Luật, chung quanh có hơn ngàn binh sĩ, nếu như ngươi hiện tại quỳ xuống cầu xin tha thứ, tự bẻ gãy một tay, ta có thể coi như chuyện vừa rồi của ngươi chưa từng xảy ra!"Trong giọng nói