Dạ Mị quay đầu nhìn lướt qua phía sau có mười mấy vạn đại quân đang tiến về hướng nàng.Hơn nữa càng ngày càng gần, nhìn trận thế này, nếu là nàng sơ ý một chút, sẽ bị móng ngựa giẫm thành thịt nátDạ Mị vươn tay sờ cổ tay của mình, nàng vừa mới đánh bại một ngàn người, tay rất tê.
Nhìn nhiều người như vậy, nàng cũng không biết nội lực, chơi với chiến lược biển người của bọn hắn không phải là cách làm sáng suốt.Nghĩ như vậy, nàng lập tức giục ngựa chạy đi.Hoàn Nhan Hồng nhìn bóng lưng của nàng, cất giọng nói: "Truy! Nhất định bản vương phải đuổi kịp nàng, cho dù sống chết cũng phải truy!""Rõ!" Đám binh sĩ rất nhanh lên tiếng, nhanh chóng đuổi theo.Dạ Mị giục ngựa chạy đi vài trăm mét, Hoàn Nhan Hồng cách nàng cũng chỉ còn lại mấy chục mét, nàng nhìn thấy phía trước vài dặm có một đội nhân mã đang tiến về phía nàng, đuôi lông mày nàng nhướn lên, chẳng lẽ đám người này còn dự định đánh bọc sườn mình?Nhưng mà, nhân mã phía trước càng tới gần, nàng nhìn thấy nam nhân tuấn mỹ tà mị mặc y phục màu đỏ dẫn đầu, đuôi lông mày Dạ Mị nhướn lên.Tứ hoàng tử Bắc Thần?Hắn tới đây làm gì?Trước đây đối phương cũng muốn bắt mình nhưng mà theo phân tích của nàng, so với đám người Đại Mạc sau lưng mình, người Bắc Thần an toàn rất nhiều, chí ít bọn hắn không nhất định phải giết nàng.Nghĩ như vậy, nàng quả quyết giục ngựa về phía Bắc Thần Tà Diễm.Bắc Thần Tà Diễm thấy nàng từ xa chạy vụt tới phía mình.
Đôi mắt tà mị dường như lướt qua chút cảm xúc vui vẻ, hắn hất cằm lên, vẻ mặt nguy hiểm nhìn về phía đám binh sĩ đang truy sát sau nàng.Lúc này Hoàn Nhan Hồng cũng nhìn thấy Bắc Thần Tà Diễm.Hắn ta lập tức đưa tay, ra hiệu đám binh sĩ dưới tay mình dừng bước lại.Giờ phút này, hai quân cách nhau năm mươi mét đang giằng co, mà Dạ Mị dừng trước ngựa Bắc Thần Tà Diễm.Nàng nhìn nam nhân tuấn mỹ tà mị trước mặt, lạnh giọng mở miệng: "Ngươi tới đây tìm ta?"Tứ hoàng tử điện hạ gật đầu, gương mặt mị hoặc lòng người mỉm cười, ưu nhã chậm rãi mở miệng: "Không sai! Diễm nghĩ cô nương có thể gặp khó khăn cho nên liền mang theo những binh lính này đến đây làm anh hùng cứu mỹ nhân!"Hắn nói xong, dùng ánh mắt thâm tình nhìn Dạ Mị.Tất cả mọi người tưởng Dạ Mị sẽ cảm động, lại không nghĩ rằng, nàng lạnh lùng gật đầu, lạnh giọng mở miệng nói: "Đã vậy thì bọn hắn liền giao cho ngươi!"Nói xong, nàng như không có chuyện gì giục ngựa đi qua Bắc Thần Tà Diễm...Đi qua!Lần này, đừng nói là đám binh sĩ, ngay cả đuôi lông mày của Tứ hoàng tử điện hạ giương lên, nhìn chằm chằm bóng lưng Dạ Mị, chậm rãi hỏi: "Cô nương, ngươi không cảm thấy, ngươi hẳn là nên ít nhất phải nói gì đó với Diễm chứ?"Dạ Mị giữ chặt dây cương ngựa, quay đầu lại nhìn Bắc Thần Tà Diễm.Lạnh giọng mở miệng nói: "Cơ hội giúp ta rất hiếm có, ta biết ngươi rất vinh hạnh khi được phục vụ nữ nhân xinh đẹp như ta , ngươi hi vọng ta nói gì...!Ý ngươi là hi vọng ta ở lại đây xem cuộc chiến?"Tứ hoàng tử điện hạ nhìn chằm chằm dáng vẻ nàng nghiêm túc nói khoác, ngược lại hắn lại bỗng nhiên cười, nụ cười này so với yêu tinh càng mị hoặc lòng người hơn.
Hắn cúi đầu xuống, thân sĩ thi lễ: "Không sai, Diễm rất vinh hạnh có thể đến giúp ngươi, cũng hy vọng ngươi ở lại xem cuộc chiến!"Ngọc Vĩ nhìn Điện hạ nhà mình như đang gặp quỷ.Điện hạ rốt cuộc đang làm gì vậy? !Hắn tưởng nếu Điện hạ nghe xong lời này, hẳn là nên dùng một chưởng đánh bay nữ nhân không biết xấu hổ này!Dạ Mị dừng lại, suy tư một lúc, yêu cầu này của đối phương cũng không được tính là quá đáng, thế là nàng nói: "Đã như vậy thì ta sẽ thỏa mãn thỉnh cầu của ngươi."Thỉnh cầu?Đám người: "..." Hiện tại rốt cuộc là Điện hạ đang giúp cô nương này, hay là cô nương này đang giúp điện hạ vậy?Bắc Thần Tà Diễm nghe vậy, trong con ngươi xanh lục lướt qua một chút thú vị, nghiêng người nhường vị trí cho Dạ Mị, để nàng ở bên cạnh mình xem cuộc chiến, chậm rãi nói: "Cô nương, ngươi chẳng bao lâu sẽ biết thực lực chân chính của Diễm! Tin tưởng sau khi cô nương biết được, rất nhanh sẽ hiểu chỉ có Diễm mới xứng với nữ nhân vô cùng ưu tú như cô nương!"Dạ Mị thúc ngựa đến bên cạnh hắn, trong mắt lướt qua vẻ hài lòng, nàng đối với bốn chữ " vô cùng ưu tú " trong miệng hắn rất hưởng thụ.Hoàn Nhan Hồng thân là một cẩu độc thân do thê tử đã chết được nửa năm, nhìn hai người bọn họ đang tán tỉnh