Tên quan văn đi dẫn đầu quay đầu lại nhìn thoáng qua nữ tử áo vàng.Mi tâm hắn nhăn lại như có thể kẹp chết một con ruồi, nhẹ giọng khuyên can nói: "Quận chúa, người có lời gì, từ từ nói.
Nhất định phải bình tĩnh!"Đây là Quận chúa từ trong cung tới, vừa mới đến biên thành không lâu, là chất nữ Hoàng hậu nương nương sủng ái nhất.
Lúc đến, nàng ta mang theo chỉ dụ của hoàng hậu, muốn hắn nhất định phải chăm sóc nàng ta thật tốt, không thể để cho nàng ta chịu một chút xíu ủy khuất nào.Nhưng, Quận chúa lại tức giận trực tiếp đến trước mặt Tứ hoàng tử điện hạ chất vấn.Hoàng hậu nương nương cũng không có nói, nếu là cháu gái ruột của mình bây giờ bị nhi tử ruột giết chết thì bị làm sao đâu.
Dù sao Tứ hoàng tử điện hạ, thân là người khiến cho người trong thiên hạ nghe thấy tên của hắn, đều sợ hãi không thôi, tính tình thất thường, không có nhân tính, tình thân, bằng hữu mạng người trong mắt hắn đều như là cỏ rác, ai biết Tiểu Quận chúa có thể hay không vừa nói dứt lời liền trở thành vong hồn dưới tay hắn?Nữ tử được xưng làm Quận chúa kia, quay đầu giận dữ trừng quan văn: "Ngươi, cái tên cẩu nô tài kia, bản quận chúa ta đây đã mười phần khách khí rồi! Nếu ta không phải trông thấy Diễm ca ca ở bên cạnh nàng ta, cho Diễm ca ca mấy phần mặt mũi, bản quận chúa bây giờ liền đem tiện tỳ này chém thành muôn mảnh!"Dạ Mị nhìn nữ tử đang hung hăng kiêu ngạo, trên mặt nàng vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng đáy mắt cũng đã có phần không kiên nhẫn.Hiển nhiên tiểu cô nương này vừa mở miệng một tiếng là Diễm ca ca, ánh mắt nàng ta nhìn nam nhân bên cạnh mình tràn đầy tình ý giống như có thể chảy ra nước.
Tám chín phần mười chính là người này đến theo đuổi, nàng không khỏi bắt đầu suy tư, bản thân quyết định ở lại một ngày cuối cùng là đúng hay sai, có khả năng sẽ bị tiểu cô nương này làm phiền chết hay không?Bắc Thần Tà Diễm nhìn chằm chằm vị quận chúa kia mấy giây, dừng một chút, đột nhiên quay đầu, liếc nhìn về phía Ngọc Vĩ bên cạnh mình: "Nàng ta là ai? Bản Điện hạ quen biết nàng ta sao?"Đám người: "...!?"Dạ Mị cũng sửng sốt một chút, nhìn lướt qua vẻ mặt của Bắc Thần Tà Diễm, nhìn thần sắc hắn hững hờ, không hề giống nói đùa.Tiểu cô nương kia càng không dám tin nhìn chằm chằm Bắc Thần Tà Diễm, giống như chịu đả kích.Trong lòng Ngọc Vĩ thở dài một hơi, lại vậy nữa rồi.
Hắn cúi đầu nói: "Điện hạ, đây là mẫu hậu ngài...!Cũng chính là chất nữ của Hoàng hậu nương nương, tiểu nhi nữ cữu cữu ngài thương yêu nhất, Trường Lạc quận chúa Ti Đồ Sắc!"Bắc Thần Tà Diễm nghe vậy, gật gật đầu, biểu thị đã hiểu.Hắn lại tiếp tục nhìn Ngọc Vĩ, ưu nhã hỏi: "Nàng ta gọi bản điện hạ là Diễm ca ca, cho nên, Diễm với nàng ta rất thân sao?"Ấn đường mọi người ở đây đều nhảy một cái, ngài cùng người ta có quen biết hay không, chính ngài không biết sao? Thế mà còn phải hỏi người khác.Chỉ là bản thân Ngọc Vĩ lại không có gì lạ, quay đầu nhìn thoáng qua Ti Đồ Sắc, thành thật mở miệng nói: "Điện hạ, không phải rất thân, chỉ là ở bữa tiệc trong cung gặp qua mấy lần!"Ngọc Vĩ cũng cảm thấy thật kỳ quái, bình thường ở bữa tiệc trong cung, đám người khi trông thấy Điện hạ đều nơm nớp lo sợ, bọn hắn sẽ sinh ra các loại sợ hãi như sợ mình quá phận khiến điện hạ chú ý, sợ mình bị Điện hạ chơi đùa cho tới chết.
Lá gan Trường Lạc quận chúa này làm sao lớn như thế vậy, lại còn dám đuổi theo đến nơi này?Nữ tử thích điện hạ không ít, nhưng tất cả mọi người sợ chết thảm, không ai dám tới gần!Bắc Thần Tà Diễm gật đầu, quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt Dạ Mị dần có chút không kiên nhẫn.Trên khuôn mặt hắn nở một nụ cười giống như thần linh cao quý, giọng điệu ôn nhu, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Cô nương, nàng nghe thấy rồi đó, Diễm cùng với nàng ta không có chút quen biết nào! Trên đời này luôn có một vài kẻ yếu vì muốn rút ngắn khoảng cách với kẻ mạnh, liền có ý đồ dùng xưng hô thân thiết, để biểu hiện có quan hệ thân quen.
Kỳ thật bất quá là tự mình đa tình thôi! Diễm trong lòng chỉ có một mình nàng, cô nương, nàng tuyệt đối không nên bị nàng ta lừa gạt a!"Khóe miệng Ngọc Vĩ giật một cái, quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt Điện hạ nhà mình đang ẩn ý đưa tình, "Ta chỉ thích nàng", Điện hạ là đang nói thật sao?Dạ Mị nhướn mày, nàng kỳ thật đối chuyện trước mắt này đều không có hứng thú gì, đối với việc nam nhân này thích ai, cũng không có quá nhiều hứng thú.
Nàng hiện tại đang đói bụng, nàng luôn luôn là người mãnh liệt theo chủ nghĩa lấy bản thân làm trung tâm, chỉ hi vọng bọn họ có thể nhanh nói cho xong rồi cho nàng ăn ngon chút, nhưng dù sao cũng là ăn đồ của người khác, cho nên nàng