Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Không thể hôn, thối thối sẽ không vui (2)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



1ỗng nhiên nàng duỗi một tay: “Đồ khốn! Rõ ràng bức thư tình này là của ta...”

Trong giấc mơ, nàng đang giằng co với người bạn Yêu Nghiệt của mình trước cửa phòng trọ mà hai người thuê chung. Sau khi Yêu Nghiệt vào phòng đã nhặt được một bức thư tình ngay trước cửa. Nàng cướp lại, khăng khăng cho rằng đó là thư tình viết cho mình. Yêu Nghiệt nhìn nàng đầy ngờ vực nhưng vẫn đưa cho nàng.

Nàng vui vẻ cầm lấy...

Sau đó, Long Ngạo Địch thấy nàng nằm trên giường hắn, ôm chăn của hắn, vui vẻ lăn qua lăn lại, lẩm bẩm nói: “Không biết anh chàng viết thư tình có đẹp trai không nhỉ, ợ...”

Long Ngạo Địch cứ chăm chú nhìn nàng như thế, cảm thấy dở khóc dở cười. Hắn đi đến trước mặt nàng, Lạc Tử Dạ mơ màng mở mắt ra,3đập vào mắt là gương mặt đẹp trai góc cạnh như dao gọt, ngũ quan hoàn hảo, chỗ nào cũng khiến nàng thoải mái tinh thần. Nhất là đôi đồng tử đỏ như máu kia tưởng chừng như muốn hút hồn phách người ta vào trong đó! Nàng ngơ ngác định sáp lại gần, nhưng khi cánh môi đỏ mọng sắp chạm vào gương mặt kia, nàng đột nhiên nhớ đến điều gì đó. Thế rồi nàng lắc đầu, nằm xuống ngủ tiếp: “Không thể hôn, Thối Thối sẽ không vui...”

Hành động này của nàng khiến Long Ngạo
Địch đột nhiên nổi giận, trong mắt lóe lên sự nguy hiểm. Thối Thối? Phượng Vô Trù? Nàng đã say đến vậy mà vẫn còn nhớ đến Phượng Vô Trù? Trong lúc nàng sáp lại gần hắn, có một hương thơm thoang thoảng pha lẫn mùi rượu bay vào mũi hắn. Đột2nhiên hắn cảm thấy lòng rung động, bụng dưới có phản ứng sinh lý.

Lạc Tử Dạ vừa nằm xuống thì hắn đã bất ngờ đặt tay sau gáy nàng.

Cặp mắt màu đỏ máu khóa chặt vào cánh môi đỏ mọng rồi ác độc hôn xuống. Đối với hắn, một kẻ cấm dục hơn hai mươi năm, cảm giác mềm mại ấy khiến hắn giống như một chàng trai tràn đầy tinh lực, ham muốn trong cơ thể dâng trào như thú dữ xổng chuồng. Hắn đè lên người nàng.

Lạc Tử Dạ hoàn toàn không biết mình đang rơi vào hoàn cảnh gì nhưng lại cảm thấy môi bị cắn đau.

Nàng duỗi tay định đẩy hắn ra, nhưng hai tay nàng chống trước ngực hắn trông giống như vừa kháng cự vừa nghênh đón. Cảm xúc ấm áp từ lòng bàn tay nàng truyền sang lồng ngực hắn, khiến hắn cảm1thấy trên người như bị châm một mồi lửa, ham muốn cháy bỏng khiến trái tim hắn đập rộn ràng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện