Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Đêm hôm đó ngươi không cự tuyệt ta (1)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



1à lúc này, Lạc Tử Dạ nằm trên giường vừa trở mình. Nàng mơ thấy mình cùng bọn Yêu Nghiệt đang giải trí ở phòng karaoke. Nàng ôm micro hát đến là vui vẻ: “Anh là đóa hồng của em. Anh là đóa hoa của em... Ợ, anh là người tình của em, là... Ợ, nỗi nhớ của em... Hoa hồng của anh... Anh là đóa hồng em yêu... Ợ, em yêu suốt cả cuộc đời...”(*)

(*) Lời bài hát “Anh là đóa hồng của em” do ca sĩ Đồng Lệ và Lưu Tử Linh trình bày.

Nhiếp chính vương điện hạ nghe lời bài hát, sắc mặt lập tức xanh mét. Hiện giờ nàng đang ở trong lều Long Ngạo Địch, cho nên nàng định hát bài này cho ai nghe?

Sau ót Long Ngạo Địch cũng chảy đầy vạch đen. Rốt cuộc Lạc Tử Dạ nghe thấy bài hát có3ca từ buồn nôn và giai điệu kỳ lạ này từ đâu thế? Lại còn hát vui vẻ như vậy?

Lạc Tử Dạ hát như sói tru một đoạn, cảm thấy vẫn chưa đủ. Nàng còn ôm chăn của Long Ngạo Địch vắt qua vai rồi bắt đầu gào lên như tiếng quỷ: “Cảm giác này giống như đang bay... Cảm giác... Đây là cảm giác... tự do! Ợ...”(*)

(*) Lời bài hát “Trái tim dũng cảm” do ca sĩ Uông Phong trình bày.

Nhiếp chính vương điện hạ không nhịn nổi nữa, dứt khoát xách cô nàng này ra khỏi giường, đồng thời chỉnh lại áo cho nàng, che khuất bờ
vai kia.

Hắn khiêng nàng trên vai, kìm nén tức giận rồi sải bước đi ra cửa. Vừa đặt chân đến cửa, hắn chợt dừng bước, quay đầu nhìn Long Ngạo Địch. Ánh mắt kia vẫn ngạo mạn và bá đạo2lạnh lùng như thế: “Ngươi biết rồi?”

Long Ngạo Địch không phải là người thích chuyện đồng tính, vậy mà hiện giờ hắn lại có hứng thú với Lạc Tử Dạ. Nếu hắn vì mục đích chính trị thì thật sự không cần thiết phải làm loại chuyện này. Cho nên cách giải thích duy nhất là, có lẽ hắn đã biết chuyện Lạc Tử Dạ là con gái!

Long Ngạo Địch rủ mắt, vừa nghe câu hỏi của đối phương hắn đã biết ngay đối phương muốn hỏi gì. Hắn đứng dậy, nhếch môi, trả lời rất nhanh: “Đúng vậy!”

“Ngươi khiến Cô cực kỳ ngạc nhiên đấy!” Phượng Vô Trù nói bằng giọng điệu sâu xa.

Có vẻ như câu cảm thán này mang hàm nghĩa khen ngợi. Tuy nhiên, Long Ngạo Địch nghe xong lại không hề vui vẻ chút nào mà ngược lại, sắc mặt hắn lập tức xanh1mét! Bởi vì trong lòng hắn biết rằng Phượng Vô Trù ngạc nhiên không vì điều gì khác mà chỉ vì mình biết giới tính của Lạc Tử Dạ nhưng không dùng nó để uy hiếp nàng hay là lợi dụng điều này làm chuyện gì đó mà ngược lại, mình đã sinh lòng yêu mến nàng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện