Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Phượng vô trù, người mau trả tiền cho ông đ y (4)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vì ánh mắt không mấy thân thiện của công tử đã dính lên người gã rồi! Đúng rồi, bình thường lúc ra giá công tử thường kêu mình ra sức chặt chém ép giá, vậy mà mình lại lấy đá quý làm phí khổ cực đưa cho người ta, công tử tức giận cũng đúng thôi!

Thật ra lúc đó gã chỉ nghĩ rằng thêu thùa là một loại kỹ thuật khó, đưa cho người ta một chút ích lợi thì người ta sẽ làm tốt hơn thôi

Ai mà ngờ được chuyện sẽ phát triển tới bước này chứ! gã nuốt nước miếng, nói ngay lập tức: “Công tử, khối đá quý này là tài sản riêng mà ta lén lút để dành, không phải là của ngài!”

Doanh Tần lặng im suy nghĩ, lẩm bẩm: “Tiền công2ta đưa người nhiều như vậy sao, đủ mua đá quý để dành...” Trong lòng Thanh Thành sụp đổ: Gã biết công tử đang tính miễn giảm tiền công của mình.

Sau khi Hạ Tiểu Hi nói hết chuyện cần nói thì không còn quan tâm Doanh Tần và Thanh Thành đang trao đổi chuyện gì với nhau nữa

Nàng ta xoay người, khom lưng nói: “Thần nữ đã nói xong rồi, nếu công tử Doanh Tần có kiêng kỵ điều gì thì xin công tử Thanh Thành nhanh chóng ghi lại rồi báo cho tiểu nữ sớm

Đã quấy rầy Thái tử điện hạ rồi, tiểu nữ xin cáo lui!” “Lộ Nhi, tiễn Hạ tiểu thư ra về!” Lạc Tử Dạ căn dặn một câu

Lộ Nhi lập tức tuân lệnh, đi ra ngoài tiễn người.

Lạc Tử Dạ quan sát9khối đá quý cực lớn nằm trong hộp, còn cầm lên nhìn một lát

Nụ cười của nàng mang theo sự chế giễu, quay đầu liếc nhìn Doanh Tầmột cái mới thờ ơ nói: “Phượng Vô Trù nói rằng ta phải đuổi người đi thì hắn mới chịu trả tiền lại cho ta..

Ha ha, chắc là ngươi không biết đâu, trước đây ta vác tiền đi ra ngoài còn nghĩ là người hầu của Phượng Vô Trù sẽ mang tiến về đây trả lại cn ho ta, không ngờ rằng bọn họ lại đóng cửa! Tên Phượng Vô Trù đó còn đòi ta thực hiện điều kiện mới chịu trả tiền, điều
kiện hắn đưa ra ta đã nói rồi đó, chính là bắt gia đuối ngươi ra ngoài! Nhưng mà con người ta rất kiên quyết, ta6cảm thấy làm vậy với bạn bè của mình là không hay cho nên không đồng ý với hắn, cuối cùng ta đã nghèo tới mức phải ăn rau dại! Nhưng mà Doanh Tần à, ngươi thật sự quá tốt...”

Nàng nói tới đây còn cười nhạo một tiếng.

Nàng tiếp tục nhìn hắn mà nói: “Thà rằng người nói với gia là không muốn cho mượn, còn đỡ hơn là người lừa gạt gia nói bản thân không có tiền!”

Rất nhiều người từng nói rằng nếu muốn biết bạn bè có đối xử thật lòng với mình không thì hãy thử mượn tiền của họ

Lạc Tử Dạ không chấp nhận cách nói như vậy, bởi vì khi người dùng việc “vay tiền” để thử bạn bè của mình, nói không chừng bạn bè của ngươi cũng đang dùng0cùng biện pháp đó để thử lòng ngươi.

Huống chi là nàng từng có một đám bạn yêu tiền hơn cả mạng sống nữa

Nhưng bọn họ không giống như Doanh Tần, bọn họ thường nói: Đánh chết cũng không cho mượn" Đòi tiền thì không được, chỉ có một cái mạng này thôi, ngươi có thể lấy mạng của ta! Còn Doanh Tần thì nói rằng bản thân không có tiền!

Trong mắt Doanh Tần xuất hiện vẻ kinh sợ, hắn không nghĩ tới chuyện Phượng Vô Trù sẽ cản trở từ bên trong! Hắn muốn giải thích ngay lập tức, dù sao thì ban đầu hắn không biết chuyện này mà chỉ cho là Tiểu Dạ Nhi muốn lấy hết bạc của hắn, đồng thời cũng không biết rằng Tiểu Dạ Nhi sẽ từ chối điều kiện của7Phượng Vô Trù vì hắn, bởi vậy nên mới nghèo túng như thể

Sau khi biết được chuyện này, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, thế nhưng hắn cũng biết bản thân làm bộ nói không có tiền thật sự chọc tức Lạc Tử Dạ rồi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện