Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Thái tử đang show ân ái (2)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mà Lạc Túc Phong và những người khác cũng sẽ không hoài nghi Cô và Lạc Tử Dạ đã ở trên một chiến tuyến, có thể tránh rắc rối cho y! Hơn nữa Lạc Tử Dạ biết, Cô sẽ không ra lệnh san bằng Thần Cơ doanh, nếu không y sẽ hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Cô! Nói đơn giản chính là Lạc Tử Dạ đang chơi mánh khỏe với Cô, hiểu chưa?” “Hiểu rồi!” Nếu còn không hiểu nữa, Diêm Liệt cảm thấy có lẽ mình nên đi tìm một chỗ để chữa lại cái đầu mất.

Nhưng trong lòng hắn thật sự vẫn nể phục Lạc Tử Dạ! Đã nhiều năm như vậy, người dám làm trò hề, chơi mánh khóe ngay trước mặt Vương như vậy, đúng là chỉ có một mình vị Thái tử này

Hơn2nữa còn bị Vương dễ dàng nhìn thấu như vậy, cũng không biết người được mình nể phục này sẽ bị Vương đối xử như thế nào! Hắn im lặng hồi lâu, chờ người ngồi trên vương tọa ra lệnh.

Cánh tay có lực của Phượng Vô Trù gõ gõ lên mặt bàn hồi lâu

Hắn cũng không nói nhiều về vấn đề này nữa, mặc kệ cho đám người không biết sống chết càn quấy ở ngoài cửa

Hắn chỉ hỏi Diêm Liệt một câu: “Bây giờ Doanh Tần ở phủ Thái tử như thế nào rồi?” Có thể khiến Lạc Tử Dạ đến tìm mình đòi tiền, cuộc sống ở phủ Thái tử nhất định không dễ dàng

Cũng không biết lúc này Doanh Tần có vươn tay cứu trợ không! Nếu như Doanh Tần giúp nàng, vậy thì vấn đề bên9mình sẽ lớn đây.

Nói tới chuyện của Doanh Tần, Diễm Liệt rất muốn cười trên nỗi đau của người khác

Hắn mở miệng nói: “Nghe nói hôm nay Thái tử định tìm Doanh Tần mượn tiền, nhưng Doanh Tần chẳng hỏi han gì đã nói thẳng là mình không có tiền

Sau đó Hạ Tiểu Hi, tiểu thư nhà họ Hạ, tìm đến cửa nói chuyện Doanh Tẩn đặt làm một trăm bộ y phục cho Thái tử nghe

Đương nhiên điều này hoàn toàn là trùng hợp, nhưng mà sau khi tiểu thư nhà họ Hạ đi, Thái tử nhìn Doanh Tần cười nhạt rất lâu, nói muốn tuyệt
giao ba ngày!”

Nói tới chuyện này, Diễm Liệt cũng cảm giác được nước mắt ở khóe mắt mình, như kiểu muốn cười phá lên

Đây không phải là bị Vương và chiến đội tình6địch của mình hãm hại, mà là tự mình tìm chỗ chết.

Độ xui xẻo này, thật sự cũng đủ để khiến người ta đồng cảm...

Diêm Liệt nói xong lời này, con ngươi thần bí của Nhiếp chính vương điện hạ lóe lên tia rét lạnh, hoàn toàn là không ngờ là tình địch của mình lại có thể liều lĩnh tới mức này

Hắn im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được, thấp giọng cười lớn, lúc này tâm trạng đã khá hơn nhiều, hắn suy tĩnh nói: “Tuyệt giao ba ngày sao? Hạ Tiểu Hi làm không tệ, thưởng! Sau này nếu nàng ta có chuyện gì muốn nhờ, phủ Nhiếp chính vương sẽ dùng hết sức tương trợ bất cứ lúc nào!”

Diễm Liệt: “...” Chỉ có người đã từng cầu xin Vương mới biết xin được một0lời hứa hẹn và một lần viện trợ từ Vương có bao nhiêu khó khăn, trước đó, Thái tử là ngoại lệ duy nhất

Bây giờ trời xui đất khiến, Hạ Tiểu Hi mới nói mấy cậu đã có được ưu đãi đặc biệt như vậy, trong lòng Diễm Liệt cũng thấy mông lung

“Thuộc hạ lĩnh mệnh! Vậy chuyên Thái tử ở ngoài cửa..” Có thể nào cũng phải giải quyết chứ? Bọn họ chửi mắng ở cửa, không cần biết tâm trạng Vương như thế nào, mình cũng không thể trơ mắt nhìn, vào lúc này người của đội hộ vệ Vương Kỳ ai ai cũng đều tức giận.

Hắn suy nghĩ rồi nhắc nhở Phượng Vô Trù một câu: “Vương, thuộc hạ cảm thấy Thái tử càng ngày càng, coi trời bằng vung! Y công khai dẫn người nhục mạ7ngài ngoài cửa còn chưa nói, còn dám cả gan chơi mánh khóe với ngài

Chuyện này...”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện