Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Ngươi dám làm tổn thương lạc tử dạ (5)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau một hồi kiểm tra cẩn thận kỹ càng, ông không nhìn ra điều gì bất thường cả

Thế nhưng chỉ một lát sau, ánh mắt ông bất chợt trở nên lạnh lẽo, nhớ tới chuyện xảy ra trước khi ra ngoài.

Lúc ấy, Lưu Nguyệt bước đến cầm lấy bao tải lên nhìn thử, còn hỏi một câu: “Ồ, dùng cái này trùm lên người Lạc Tử Dạ ạ?”

Nếu Lưu Nguyệt muốn giở trò, vậy chỉ cần một chút thời gian đó là đủ rồi

Nhưng lúc ấy ông hoàn toàn không để ý

Lúc này, tâm trạng ông cực kỳ tệ, ánh mắt tối sầm lại

Nếu không vì Thủy, thì với tính cách của mình, ông chỉ hận không thể đoạn tuyệt quan hệ cha con với Lưu Nguyệt!

Con bé quỳ2xuống cầu xin mình làm cái chuyện xấu xa này thì cũng thôi đi, vậy mà nó còn giở trò hiểm độc như thế! Không chỉ vậy, ngay cả phụ hoàng của nó mà nó cũng dám tính kế

Hành vi như thế, thật sự là...!

Võ Tu Hoàng nổi giận lôi đình, hận không thể lập tức xuống núi tìm Võ Lưu Nguyệt! Thế nhưng lúc này, Lạc Tử Dạ cảm thấy huyệt Thái Dương của mình càng lúc càng đau đớn, khiến cho nàng suýt thì không chịu nổi mà lăn lộn trên mặt đất

Không chỉ huyệt Thái Dương mà tất thảy kinh mạch khắp người nàng đều bị ảnh hưởng, đau đớn vô cùng!

Võ Tu Hoàng lập tức bước tới đỡ lấy nàng.

Ông đặt hai bàn tay sau9lưng nàng, dùng nội lực kiểm tra

Lúc này Lạc Tử Dạ cũng biết rằng, nếu Võ Tu Hoàng muốn giết nàng thì có thể trực tiếp ra tay, không cần phiền phức như vậy

Cho nên lúc ông ta đưa nội lực vào thăm dò, nàng không phản kháng nữa mà đợi xem ông ta thăm dò được điều gì! Chỉ một lát sau, Võ Tu Hoàng lên tiếng: “Là cổ độc!”

Ông ta vừa dứt lời, gân xanh trên trán Lạc Tử Dạ lập tức nhảy thình thịch

Nàng có thể đoán ra mình trứng cổ độc trong truyền thuyết, nhưng mà bây giờ nàng là nữ, lại không có thầy thuốc có thể tin tưởng được, vì vậy không thể tìm thầy thuốc tới khám cổ độc cho nàng!

Đây chẳng6phải là ép nàng vào đường cùng hay sao?

Sau khi Võ Tu Hoàng đưa nội lực vào trong cơ thể nàng để kiểm tra, ánh mắt ông sa sầm, tiếp đó truyền nội lực giúp nàng áp chế cổ độc

Quả thực ông cực kỳ tức giận đối với hành vi của Võ Lưu Nguyệt

Có điều ông không hiểu nổi, cho dù mình đang giận Võ Lưu Nguyệt những thằng nhóc Lạc Tử Dạ này cũng có cẩn mình thích đầu, tại sao mình vẫn phải giúp đỡ y nhiệt tình như thể:

Võ Tu Hoàng buồn bực trong lòng, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại.

Trong khi đó, Phượng Vô Trù đã tới chân núi.

Ma Tà lập tức quỳ một chân trên đất, bẩm báo: “Vương, chúng thuộc0hạ đã lục soát các ngọn núi xung quanh

Chỉ riêng ngọn núi này là bên trên có điểm kỳ lạ, chúng thuộc hạ không dám tiến bừa! Vả lại, ngài cũng không thể đi

vào!”

Hắn ta nói xong, Phượng Vô Trù bước lên phía trước, đưa tay thăm dò

Khi thấy có màn khói mỏng lướt qua, hắn lập tức hiểu ra vấn đề, sau đó hừ
lạnh: “Khỉ độc!”

Diêm Liệt tiếp lời: “Đúng là khí độc! Hơn nữa, Mân Việt đã nhìn ra, người không biết võ công mà bước qua khí độc này sẽ mất hết sức lực, thậm chí có thể hôn mê luôn

Còn người biết võ công mà đi vào, nếu hít phải khí độc này thì trong vòng hai canh giờ sẽ không thể tiếp tục7sử dụng nội lực! Nếu cố tình sử dụng nội lực thì sẽ bị nội công phản phệ, dùng bao nhiêu nội lực thì bản thân sẽ phải chịu phản phệ bấy nhiêu!”

Kiểu phản phệ này giống như Ngự Long Thương của Doanh Tần, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Diêm Liệt nói xong, Mẩn Việt vội vàng bước tới, nói: “Vương, khí độc này có thể sẽ có thuốc giải

Nhưng thuộc hạ cần thời gian ba ngày, mong rằng ngài hãy kiên trì chờ qua ba ngày này!” Ba ngày, trong vòng ba ngày, dù Phượng Vô Trù hẳn đây có quyết định cưới Võ Lưu Nguyệt hay không thì cũng nhất định phải xuất hiện để đưa ra quyết định nhỉ? Hơn nữa Vô Tu Hoàng có tính tình quái đản, ai mà biết được ông ta có gây khó dễ cho Lạc Tử Dạ hay không? Vả lại, nàng là nữ, chẳng may bại lộ thân phận thì biết phải làm sao? Nếu nàng bị bại lộ thân phận, rồi bị người ta bắt nạt thì phải làm sao đây? Trong lúc miên man suy nghĩ, Phượng Vô Trù đi thẳng lên núi

Hắn trầm giọng dặn dò: “Một mình cô đi là đủ rồi, các ngươi không cần đi cùng!” Hắn nói xong, Diêm Liệt lập tức phất tay ra hiệu cho những người khác quay trở lại, nhưng bản thân mình vẫn đi lên theo Vương

Bọn họ lên núi với tốc độ cực nhanh, chẳng bao lâu sau đã nhìn thấy đỉnh núi

Mà lúc này, cổ độc trong cơ thể Lạc Tử Dạ đã được khống chế

Tuy nhiên, nàng đã hôn mê bất tỉnh

Võ Tu Hoàng đặt nàng nằm xuống, trong lòng không muốn xía vào chuyện này nữa, mà định xuống núi dạy dỗ đứa con gái tâm tư độc ác kia một trận ra trò.

Thế nhưng, ông vừa mới đặt Lạc Tử Dạ xuống, lập tức có một luồng không khí ma quỷ dâng trào, lao thẳng về phía ông! Ông giật mình, ngước mắt nhìn

Là Phượng Vô Trù! Ông không ngờ đối phương lại tìm tới đây nhanh đến vậy! Ông định lên tiếng, nhưng Phượng Vô Trù đã nhìn thấy Lạc Tử Dạ sau lưng ông

Lúc này nàng đang ngất xỉu, nằm trên mặt đất

Ánh mắt Phượng Vô Trù dán chặt vào nàng, tự hỏi nàng ấy bị thương ư? Có phải do Võ Tu Hoàng không? Lửa giận của hắn vọt lên, đôi mắt ma quỷ tràn đầy sát ý khát máu nhìn sang Võ Tu Hoàng

Giọng nói bức người khiến người ta sởn tóc gáy vang lên: “Ngươi dám tổn thương Lạc Tử Dạ?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện