Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Trò đùa xà phòng (1)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

7ghĩ vậy nên hắn không động đậy, nhìn chằm chằm nàng với đôi mắt ma mị, ánh mắt hắn rất thâm sâu, trông giống như đang dò xét xem nàng có ý đồ gì

Hắn vừa bày bộ mặt đó ra

Lạc Tử Dạ lập tức sờ sờ mũi, nàng biết người đàn ông này không dễ mắc lừa, mong mỏi dụ được hắn nhặt cục xà phòng là chuyện không dễ dàng gì

Lạc Tử Dạ không muốn hắn cứ nhìn chằm chằm mình như vậy rồi nhìn ra sơ hở gì đó, nàng xấu hổ ho khan vài tiếng

Với tình hình trước mắt, nàng chưa đi được vài bước đã bị hắn kéo trở lại, tiếp tục tình trạng kỳ cục trong bể tắm này.

Nàng hỏi một câu: “Ngươi có biết ta bị làm sao không?” Lúc đó2nàng đau đến chết đi sống lại!

Vừa dứt lời, nàng vội ngẩng đầu nhướng mày nhìn hắn

Hơn nữa, trong lúc nàng hôn mê, không xảy ra mấy chuyện đại loại hắn tìm người đến bắt mạch cho nàng, rồi sau đó người nọ hét lên một tiếng, cảm thấy nhân sinh quan bị đả kích, phát hiện sự thật nàng chính là con gái đấy chứ? Nàng nhìn sang thì bắt gặp khuôn mặt lạnh như đóng băng của hắn, khuôn mặt tuấn mỹ có thể so với ác ma kia không có biểu cảm gì khác thường

Bộ dạng không giống như biết bí mật về thân thể nàng, lúc này nàng mới thấy yên lòng

Hắn nhướng mày, trầm giọng trả lời: “Do cổ độc Đoạn Trường, hiện tại Mân Việt đã dùng thuốc khống chế độc9cho ngươi, có thể sẽ không chỉ được một tháng! Trong vòng một tháng này, Cô sẽ tìm cách giải cổ độc cho ngươi!” Giọng điệu hắn không nhanh không chậm, nghe như không có cảm xúc gì nhưng lại có cảm giác áp bức

Lạc Tử Dạ sờ sờ gáy, len lén nhìn hắn, nói: “À ừ, thì ra là vậy

Mân Việt có nói gì với người không? Hoặc là ngoài vấn đề cổ độc, hắn có phát hiện ra vấn
đề gì khác không?” Thấy nàng truy hỏi đến cùng như vậy, hắn biết nàng đang lo lắng điều gì

Hẳn rủ mắt nhìn nàng, cười lạnh nói: “Trên người ngươi có vấn đề gì khác để phát hiện sao?” Lạc Tử Dạ: “..

Hình như không có!” Nhìn biểu cảm này của hắn, chắc là chưa phát6hiện ra giới tính của nàng

Nhưng kết quả thế này, nàng không biết bản thân đang vui hay là đang thất vọng.

Mân Việt có thể làm đại phu cho Phượng Vô Trù, nhất định là có y thuật rất cao siêu

Nhưng mà hắn ta bắt mạch cho nàng lại không phát hiện chuyện nàng là nữ, chẳng lẽ điều này cho thấy, thân thể của nàng chẳng có điểm nào giống con gái hay sao? Bắt mạch cũng không thể nhìn ra chút gì sao? Nghĩ vậy, Lạc Tử Dạ đổ mồ hôi lạnh, không phải nàng biến thành người chuyển giới rồi chứ? Trong lúc nàng đang trầm tư suy nghĩ, hắn thấp giọng, cúi đầu nhìn nàng, khuôn mặt đẹp đến nghẹt thở kề sát nàng, hắn nhướng mày hỏi: “Đang nghĩ gì vậy?” Nếu0là thường ngày, với khoảng cách gần thế này, nàng sẽ cảm thấy áp bức đổ cả mồ hôi lạnh, thậm chí là quay đầu chạy

Nhưng kì lạ là hôm nay lại khác, nàng không thấy sợ hay khó chịu, giống như gần hắn như vậy..

Gần như vậy

Là chuyện rất bình thường, đồng thời cũng là chuyện xảy ra thường xuyên.

Mùi hương thoang thoảng trên người hắn, thật ra chẳng có mùi gì cả

Nàng không ngửi được gì cả, vậy mà có thể khiến người khác đắm chìm vào hơi thở ma mị đó

Lúc hắn tiến gần đến hỏi câu kia, khiến cho nàng mơ hồ cảm thấy hoảng hốt...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện