Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Vì nhân dân, chúng ta làm màu vĩnh viễn không bao giờ lùi bước (7)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng sau khi bị Lạc Tử Dạ miêu tả như thế, dường như toàn bộ đám người của Gia Trác Phong đều giống như kẻ ngốc vậy! Nào phải bọn họ đang cầm trường kích đâm tới đâm lui đâu! Sắc mặt Gia Trác Phong lập tức tái mét, hắn quay đầu nhìn Lạc Tử Dạ chằm chằm, vẻ mặt âm u lạnh lẽo vô cùng: “Đây chẳng phải là phương pháp luyện binh bình thường sao? Hay là Thái tử Thiên Diệu muốn nói cho tiểu vương biết là lát nữa quân đội của các người không cần phải làm thế?”

“Đúng là không cần!” Dáng vẻ Lạc Tử Dạ vẫn hết sức ung dung, “Đội súng ống Thần Cơ doanh của gia3được huấn luyện theo phương thức đa nguyên hóa

Tiện đây gia cực kỳ tốt bụng đề nghị vị Vương gia này một câu: bất kể các ngươi là các dạng gì thì cũng đừng có tưởng là người khác cũng giống mình, dù sao người suy bụng ta ra bụng người như thế sẽ khiến người khác cảm thấy khó chịu cực kỳ, đồng thời còn để lộ ra ngươi là người thiếu hiểu biết đấy!” Đối với hành vi chen ngang lúc nàng đang làm màu, lại còn định lấn át người của nàng, Lạc Tử Dạ thật sự không muốn nói chuyện khách sáo với đối phương

Nàng nói xong còn kết luận một câu thấm thía: “Haiz, cái việc hại người0không lợi mình thế này, chẳng biết người nghĩ thế nào nữa!” Gia Trác Phong tức giận đến nỗi mặt mày xanh mét luôn!

Tuy nhiên, cho dù hắn có tức giận thế nào đi chăng nữa thì Lạc Tử Dạ cũng là Thái tử của một nước lớn, hắn không thể giãy nảy lên mà cãi nhau với y được

Vì vậy, hắn phải dằn lòng nhịn cơn tức này xuống, nhưng vẫn cười lạnh một tiếng rồi cất lời: “Thái tử Thiên Diệu cần gì phải ngông cuồng như thế? Quân đội của ngài có thể nổi trội hơn quân đội của tiểu vương hay không, điều này còn chưa nói chắc chắn được đâu!”

“Ồ!” Lạc Tử Dạ gật đầu, sau đó nghiêng5đầu nhìn Thần Cơ doanh của mình, cất tiếng hỏi, “Đối với những lời khiêu khích nhằm vào bài phát biểu của chúng ta, chúng ta phải?”

“Ghi nhớ!” Cả đám người khí thế hào hùng, mắt nhìn thẳng, miệng hố lớn! Lạc Tử Dạ lại hỏi tiếp: “Sau khi ghi nhớ, chúng ta sẽ dựa vào thực lực của mình để...?” “Lấn át!” Mọi người vẫn giữ vẻ mặt không chút biểu cảm, mắt nhìn thẳng về phía trước

Lạc Tử Dạ tiếp tục hỏi: “Như vậy chứng tỏ là chúng ta rất...” “Mạnh mẽ!” Giọng điệu càng thêm nhịp nhàng, khí thế càng thêm hào sảng!

Lạc Tử Dạ gật đầu, dường như vui vẻ hớn hở cực kỳ

Nàng lại hỏi: “Nét mặt của4các ngươi vô cùng...”

Tự tin!” Mọi
người đều mỉm cười, độ cong khóe môi cũng tàm tạm, ai nấy đều để lộ ra tám cái răng của những vẻ mặt lại cứng đờ

Thật ra không phải bọn họ đang cười, mà là đang thể hiện cho người xem biết rằng biểu cảm của bọn họ là đang cười mà thôi.

Lạc Tử Dạ càng thêm hài lòng, lại nhìn sang Gia Trác Phong ở bên cạnh

Gia Trác Phong cảm thấy mình chỉ nhìn đám người kia thôi mà thần kinh sắp suy sụp luôn rồi! Lạc Tử Dạ lại nói với hắn: “Vương gia này, người nghe rõ chưa? Người của chúng ta đã tự tin thể hiện sự mạnh mẽ của mình rồi9đó! Bọn họ cũng đã ghi nhớ lời nói của ngài, và cũng sẽ lấn át ngài không nương tay!” Đám người Thần Cơ doanh chỉ nói vẻn vẹn bốn từ, nhưng Lạc Tử Dạ lại xâu chuỗi bốn từ đó thành hai câu nói có ý diễn đạt rất hoàn chỉnh

Nhưng mà vẻ mặt của Gia Trác Phong lúc này thật sự là khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Hắn chỉ cười lạnh một tiếng rồi mở miệng nói: “Thái tử Thiên Diệu tự tin thật đấy! Lát nữa sau khi ngài được chiêm ngưỡng đấng mày râu trên đại mạc chúng ta bày ra phong thái chân chính, không biết ngài còn có thể tự tin thể này hay không?” Hắn gằn giọng nhấn mạnh hai chữ “tự tin” này.

Lạc Tử Dạ đưa mắt nhìn hắn, lên tiếng hỏi: “Các ngươi còn phong thái nào chưa bày ra nữa hả? Các ngươi định khỏa thân chạy tập thể khoe dáng người đấy à? Hay, hay lắm! Nói tới dáng người, e là bản Thái tử thật sự không sánh bằng bọn họ đâu! Ôi chao, bản Thái tử mới khiêm tốn làm sao, chậc chậc! Phẩm chất này...” “Ngươi!” Sắc mặt Gia Trác Phong hoàn toàn biến thành màu đỏ gay

Thiên hạ đều nói người Trung Nguyên toàn là những kẻ ra vẻ đứng đắn cơ mà? Sao lại có loại người vô sỉ như Lạc Tử Dạ thế này? Đúng lúc này, một người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh Gia Trác Phong khẽ kéo hắn, ý bảo hắn đừng nổi giận với Lạc Tử Dạ mà hãy bình tĩnh một chút

Dù sao bây giờ bọn họ cũng đang duyệt binh, hắn vẫn nên chỉ huy quân đội của mình thật tốt, cho mọi người thấy một màn khởi đầu tuyệt vời trước đã!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện