Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Nếu người muốn sờ, cô có thể cho phép (1)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng khi vừa ngước mắt lên, nàng lại thấy trong đôi mắt của hắn giống như đang rất vui vẻ

Lúc này, gương mặt vốn lạnh lùng vì tức giận cũng trở nên ôn hòa

Hiển nhiên là nếu nàng có thể đáp lại lời của hắn thì chắc chắn tâm trạng hắn sẽ rất tốt

Vì vậy, nàng gật đầu: “Ừ, đúng vậy đó Tiểu Thối Thối, gia vẫn luôn quan tâm tới cảm nhận của ngươi!”

Nàng vừa nói xong thì chính bản thân cũng hơi sửng sốt.

Thật ra nàng nói như thế cũng là vì nàng thấy rõ nếu mình trả lời như vậy, tâm trạng hắn sẽ vô cùng tốt

Vậy thì, nàng muốn tâm trạng của hắn tốt hơn nên mới trả lời như vậy, theo tư duy logic thì quả thật là...

Nàng cũng có quan tâm đến cảm nhận của hắn thật

Nàng còn đang run sợ trước phản ứng3của mình thì hắn đã vui vẻ chiếm lấy bờ môi nàng

Lần này hắn không bá đạo mạnh mẽ như những lần trước

Bình thường nàng còn cảm thấy đầu lưỡi của mình như đang bị hắn rút ra, thể nhưng hôm nay lại vô cùng êm ái, dịu dàng

Giống như rất quý trọng, giống như muốn che chở.

Lúc nãy, hắn và Doanh Tân tranh chấp với nhau ở bên ngoài rồi để nàng nghe thấy những lịch sử đen tối của hắn lúc trước, điều đó khiến tâm trạng của nàng không ổn tí nào

Thế nhưng dưới sự dịu dàng lúc này của hắn, nàng dần dần cảm thấy thoải mái hơn.

Thật ra nàng cũng không phải là một người thù dai

Sau khi tâm trạng tốt hơn một chút, nàng đột nhiên khẽ cắn hắn một cái

Động tác của hắn hơi chậm lại, đôi mắt ma quỷ như có ngọn0lửa đang dao động

Trong chớp mắt đó, dường như trong đôi mắt hắn hiện lên ý cười, hiểu rằng nàng đang đáp lại mình! Nàng chỉ cắn nhẹ một cái, giống như là đùa giỡn mà không phải cắn mạnh để ngăn hắn lại

Cũng có thể nói rằng đây là lần đầu tiên Lạc Tử Dạ đáp lại hắn như vậy, cũng là lần đầu tiên nàng cam tâm tình nguyện, không hề mang vẻ miễn cưỡng mà đáp lại hắn! Điều này đương nhiên khiến tâm trạng của Nhiếp chính vương điện hạ tốt hơn

Tâm trạng tốt lên, Nhiếp chính vương điện hạ lại trở về với vẻ ngạo mạn và thái độ của kẻ bề trên nhìn
từ trên cao xuống như trước, giọng nói lạnh lùng trầm thấp vang lên: “Nếu ngươi đã nói như vậy thì Cô tin ngươi một lần!”

Lời này hơi đột ngột

Lạc Tử5Dạ im lặng một lúc mới hiểu được hắn đang trả lời chuyện của Doanh Tần

Sau khi nàng giải thích, hắn lại đột nhiên hỏi có phải nàng để tâm đến suy nghĩ của hắn hay không, giờ đề tài cũng vòng trở lại rồi.

Hắn nói, đồng ý tin nàng một lần.

Lạc Tử Dạ hơi thở phào nhẹ nhõm

Ít nhất trong lúc này, mình cũng không phải nhìn thấy hắn và Doanh Tần đánh nhau! Nàng mang cảm giác này tiếp tục nói: “Phượng Vô Trù, nói thật là gia cảm thấy mình sống hơi mệt mỏi, sau này ngươi có thể đừng như vậy không

Ngươi đừng chỉ cần thấy Doanh Tần là như bị kích thích vậy, lập tức lao vào đánh nhau với hắn? Người như vậy sẽ khiến người ở giữa như gia rất khó xử, rốt cuộc ngươi có muốn gia có vài người bạn tốt4nữa không?”

Nàng còn chưa chấp nhận hắn mà hắn đã kiểm soát nàng như vậy rồi, còn muốn đập chết bạn bè của nàng nữa

Nếu nàng thật sự chấp nhận hắn, vậy không phải..

Cuộc đời đúng là đẩy khổ ải mà, nếu theo ý của hắn thì có phải nàng không cần một người bạn nào bên cạnh không? Suốt ngày ở bên cạnh hắn sao?

Trên thực tế, Nhiếp chính vương điện hạ quả thật có suy nghĩ như vậy

Hắn nghe xong lời nàng nói thì đôi mắt khóa chặt lấy nàng

Giọng nói lạnh lùng quyến rũ, vẫn mang theo sự ngạo mạn và hờ hững giống như trước vang lên: “Cô không nghĩ là người cần có bạn bè, nhất là đàn ông, chuyện đó hoàn toàn không cần thiết! Nếu không có bạn nữ giới thì càng tốt! Lạc Tử Dạ, trong mắt người chỉ cần có mình9Cô là đủ rồi!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện