Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Phượng vô trù, ta có thể tin người được không (1)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

9ơn nữa nàng còn rất mạnh tay, định sẽ đẩy hẳn tay hắn ra

Nhưng trong mắt hắn, nàng mạnh tay như vậy lại chỉ như gãi ngứa

Nhìn vẻ mặt như sắp khóc của nàng, hắn cũng không tiếp tục kiên trì xé lớp vải kia ra.

Có lẽ là để chứng minh cảnh cáo trước đó của hắn.

Đó là nếu Lạc Tử Dạ châm lửa thì phải tự chịu trách nhiệm! Thế nên hắn cũng không xé áo nàng ra

Những hành động tiếp theo của hắn lại khiến..

cả cơ thể của Lạc Tử Dạ run lên, trước mặt nàng bỗng tối sầm

Phượng Vô Trù cúi xuống nhìn chằm chằm ngực nàng

Hắn cứ nhìn như vậy một lúc lâu, không nói gì

Nhưng sự tiếp xúc ấm áp này khiến nàng vô cùng lúng túng, rất khó chịu

Ngoài cảm giác khó chịu, trong lòng nàng3còn rung động mãnh liệt, rất sợ hắn sẽ tiếp tục ra tay.

Nhưng thế giới này vẫn luôn đáng sợ như vậy, thực tế vẫn luôn không bao giờ diễn ra đúng ý con người

Hơn nữa, nó còn khiến cho thần kinh người ta tan vỡ, ngươi càng lo lắng điều gì thì chuyện đó sẽ càng nhanh xảy ra

Môi của hắn cắn mạnh vào môi nàng, rút từng chút từng chút không khí trong miệng nàng, cho đến khi cạn sạch

Cánh tay dài đầy uy lực ôm eo nàng, ép cả người nàng vào hắn

Nàng có thể cảm nhận được dục vọng của hắn, cũng khiến gương mặt vốn đã hơi hồng lên của nàng càng thêm đỏ

Điều khiến người ta càng không biết nói gì hơn là bàn tay đang di chuyển của hắn

Hơn nữa còn di chuyển rất càn0quấy

Thật ra Lạc Tử Dạ rất muốn hỏi hắn rốt cuộc có ý gì

Nhưng lúc này cả người nàng đều bị hôn đến thần hồn điên đảo, hoàn toàn không nói ra lời, bị hắn khiêu khích đến không chịu được

Nếu không phải nàng đang tới kỳ kinh nguyệt, nếu không phải sự tự chủ của nàng cũng không tệ lắm thì chắc chắn nàng đã xoay người cưỡi lên người hắn.

Nhưng tình hình hiện tại không cho phép, năng định lên tiếng.

Nhưng vừa mở miệng thì trong miệng lưỡi đều là mùi hương của hắn

Đôi mắt ma quỷ đào hoa kia vẫn nhìn chằm chằm vào nàng, sâu trong đôi mắt là tình cảm phức tạp


Trong dục vọng muốn chiếm hữu còn mang theo sự mong chờ, đúng, là mong chờ!

Đến lúc này thì rất nhiều chuyện cũng chỉ cần mở5miệng là nói được thôi

Lúc này hắn thật sự chỉ mong, chỉ mong nàng có thể thản nhiên nói ra bí mật mà nàng vẫn luôn cẩn thận che giấu, không cho hắn biết.

Nhưng mà..

Giống như cuộc sống của Lạc Tử Dạ vậy, càng không mong muốn chuyện nào đó xảy ra thì nó sẽ càng xảy ra

Cuộc sống của Nhiếp chính vương điện hạ cũng hoàn toàn không nhận từ với hắn, những chuyện hắn mong sẽ xảy ra thì nó cũng sẽ càng không xảy đến.

Giống như sau những chuyện này, người con gái trước mặt vẫn hoàn toàn không muốn tin tưởng hắn

Theo từng nụ hôn ngày càng nặng nề của hắn, đôi mắt của nàng vẫn nhìn bàn tay không ngừng di chuyển đó, vẻ mặt cứng ngắc, khóe miệng co quắp, trong lòng ngày càng sụp đổ,4khó nhịn được: “Ngươi lại đang luyện cơ ngực cho gia sao?”

Vẻ mặt của Nhiếp chính vương điện hạ bỗng chốc cứng đờ

Hắn sửng sốt một lúc lâu rồi bật cười trầm trầm

Giọng nói quyến rũ vang lên khắp lều

Hắn cũng không biết mình nên tức giận cô gái này vì đến tận bây giờ nàng vẫn không nói rõ cho hắn, hay là nên cười vì sao nàng lại..

đáng yêu như vậy?

Nàng ngốc, hơn nữa còn cho rằng hắn cũng ngốc như nàng sao? Giọng nói của nàng vừa vang lên, bàn tay của hắn lập tức giam lấy nàng

Hắn nhượng hàng lông mày rậm lên, khẽ quét nàng rồi hỏi: “Lạc Tử Dạ, có phải ngươi nên giải thích tại sao đang yên đang lành mà người bỏ ngực thế này làm gì không?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện