Rùng mình một cái, cô ta run rẩy quay mặt lại nhìn Mộ Phong đang đứng sau lưng:
“À không phải! Ý em là…”
“Đến bây giờ em vẫn còn muốn nói dối sao? Hồng Trà!”
Mộ Phong vừa gằn giọng chất vấn, một giọng nói khác từ đâu chen vào:
“Chúng tôi đã xử lý rất tốt đúng không? Chủ tịch Phong!”
Tiếng nói vừa dứt, từ bên ngoài liền tiến vào ba gã đàn ông to lớn.
“Chuyện này là sao đây Mộ Phong.
Rốt cuộc mấy người này là ai?” - Hồng Trà hoảng loạn chất vấn Mộ Phong, quên luôn bản thân đang diễn vai say xỉn.
Mộ Phong vẫn đứng thẳng lưng, mặt hơi cúi xuống thấp, tuyệt nhiên không lên tiếng trả lời.
“Rốt cuộc chuyện này là sao đây hả? Anh mau giải thích đi!” - Hồng Trà mất hết bình tĩnh, cơn giận dữ vì kế hoạch bị phá sản cộng thêm cảm giác hoang mang khiến cô ta mất đi sự bình tĩnh vốn có.
“Thấy chị đây có vẻ hoang mang nên tôi xin phép được giải thích nhá.
Chắc là chủ tịch Phong không còn lời nào muốn nói với chị đâu!”
Tên vừa lên tiếng cười phỉnh nhìn Hồng Trà đầy cao ngạo, nhìn qua dáng vẻ lãnh đạo đó chỉ chắc hẳn cũng là người có đầu óc.
Không đợi Hồng Trà đáp lời, hắn nói tiếp:
“Chủ tịch Phong đây đã sớm nhìn ra kế hoạch của chị nên đã nhờ chúng tôi, à còn cả con nhóc Phi Tuyết mà chị vừa gọi tên, tất cả cùng nhau bày ra chiến lược để phản công đó!”
“Cái gì? Sao mà các người…”
“Kế hoạch của chị rất hay nhưng cũng đầy sơ xuất.
Đáng lẽ ra chị không nên chọn gã đang nằm trên giường kia là đối tác chứ.
Hắn ngu như bò vậy.
Moi thông tin dễ như ăn bánh!”
“Rốt cuộc mấy người đang lảm nhảm cái gì vậy? Kế hoạch nào chứ!”
Tên đại ca nhìn thấy gương mặt xanh như tàu lá chuối của Hồng Trà thì liền phá lên cười nắc nẻ.
Đoạn định nói tiếp thì Mộ Phong đã cất tiếng trước:
“Nếu em không định thú tội thì anh sẽ vạch trần tất cả.
Nguyên văn kế hoạch của em là sẽ chuốc say anh cùng Tiểu Tuyết, sau đó giao con bé cho ***** **** tùy ý xử lý còn em sẽ giải quyết anh theo một hướng tính toán khác.
HAIZZZ! Em có biết rằng anh đã thất vọng đến thế nào không?” - Mộ Phong thở dài đầy ảo não.
“Cái đó… anh đang nói gì vậy? Em hoàn toàn không hiểu.
Anh say quá rồi nên mất tỉnh táo đúng chứ? Phải rồi! Mọi chuyện là do lũ đàn ông đểu cán kia tiêm nhiễm vào đầu anh đúng không? Mộ Phong! Anh hãy tin em.
Mọi chuyện không như lũ dở hơi này nói đâu! Chúng đang cố gắng bôi nhọ danh dự của em.
Chắc chắn… chắc chắn các người là đối thủ của ba tôi nên mới dựng chuyện như thế để bôi nhọ thanh danh của tôi.
Phá hỏng mối làm ăn hợp tác giữa Mộ Phong với ba của tôi đúng không?” - Hồng Trà phát hoảng vì bị nói trúng tim đen, cô ta hớt hả lao đến nắm tay Mộ Phong van lớn.
“Dựng chuyện? Tức cười thật! Ê! Mày vô đây được rồi đó!” - Một tên khác lên tiếng, đánh tiếng kêu gọi thêm ai đó.
Bóng dáng một anh phục vụ đang mặc đồng phục của nhà hàng bước vào bên trong.
Hồng Trà nhìn thấy người vừa xuất hiện thì sắc mặt từ hoảng loạn dần trở nên tái mét.
“Nhận ra bộ đồ này đúng không? Phải rồi! Sao cô lại không nhận