Sau ngày thứ ba thân phận bị đưa ra ngoài ánh sáng, Hà Tu Ý nhận được điện thoại của phó đạo diễn Trương Hi. Trương Hi bảo anh lập tức chạy về đoàn phim, nói muốn cùng anh trao đổi về hợp đồng lần nữa.
"Được ạ." Hà Tu Ý nói.
Anh biết rõ, chuyện này nhất định có quan hệ với chuyện "thân phận bị đưa ra ngoài ánh sáng" —— bí mật là quy tắc của lõa thế, Hà Tu Ý cảm thấy, phần diễn của anh sợ là phải bị xóa hết.
Trong lòng anh hạ quyết tâm: Xóa phần diễn của anh, không thành vấn đề; bắt anh trả tiền, tuyệt đối không có khả năng. Anh không làm sai bất cứ việc gì, đoàn phim bảo anh cởi anh cởi, bảo anh cho tát anh cho tát, cẩn trọng hoàn thành chức trách của anh. Tiểu thịt tươi Liễu Dương Đình, anh cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng —— bất kì người nào trong đoàn phim cũng không thể bắt anh trả tiền.
Không nghĩ tới, tới phim trường, Trương Hi căn bản không đề cập đến việc lõa thế, mà là giũ ra một hợp đồng khác, bảo anh kí tên ở trên đó.
"......?" Hà Tu Ý nhìn kỹ, phát hiện, vài tờ giấy kia, là hợp đồng đóng vai Tống Chí cho anh!
"Này......" Hà Tu Ý mở miệng hỏi Trương Hi, "Vẫn là việc lõa thế, đúng không ạ?" Tuy rằng thoạt nhìn là cho anh đóng vai Tống Chí, nhưng là Hà Tu Ý không cho rằng đó là thật.
"Không phải đâu," xảy ra loại chuyện phiền phức này, Trương Hi cũng nóng tính, "Liễu Dương Đình bị thay đi, nhân vật Tống Chí này cho cậu."
"...... Cái gì?" Chuyện này nghe qua thật sự quá mức hoang đường, thế cho nên Hà Tu Ý hoàn toàn không thể tin được, "Vì sao?"
"Tả Nhiên nói, có cậu ấy thì không có Liễu Dương Đình, có Liễu Dương Đình thì không có cậu ấy, bảo Lý đạo chọn."
Hà Tu Ý: ".................."
"Được rồi, 8 giờ sang mai, vào đoàn báo danh chính thức."
"Vâng."
.........
Sáng sớm ngày hôm sau, Hà Tu Ý tới phim trường chờ Lý Triều Ẩn và Tả Nhiên từ sớm.
Ở phim trường nhân viên công tác đã đến không ít, tất cả mọi người đều say sưa hít drama, Hà Tu Ý cũng từ lời của mọi người mà biết được càng nhiều chi tiết.
Vốn dĩ, đối với việc Liễu Dương Đình công khai thân phận lõa thế đồng thời dát vàng cho mình, mọi người trong đoàn phim đều ăn ý mà trầm mặc, bởi vì Hà Tu Ý chỉ là một lõa thế nhỏ bé, Liễu Dương Đình lại là tiểu thịt tươi có không ít fan sức chiến đấu cực lớn. Không nghĩ tới, Tả Nhiên đột nhiên bị điên, kiên trì thay đổi người, cũng uy hiếp muốn rời khỏi đoàn phim. Thái độ của đạo diễn Lý Triều Ẩn tương đối ba phải, một mặt, ông không thiếu một hai cái giải thưởng, bởi vậy hy vọng có thể duy trì hiện trạng, không muốn làm giới điện ảnh cho rằng mình tham vọng nên khống chế đoàn phim. Hơn nữa, Liễu Dương Đình có kỹ thuật diễn, kỳ thật cũng rất không tồi, vừa có sắc lại có dáng người, đã là hiếm có, lúc trước ông cũng tán thành cậu ta, không thể sớm ba chiều bốn. Nhưng mà về mặt khác, Lý đạo lại rất rõ ràng, ông tìm không thấy người nào thay thế Tả Nhiên, cho dù miễn cưỡng ép người ở lại, hai vai chính như nước với lửa cũng tuyệt không có khả năng làmd ra tác phẩm xuất sắc —— đây tuyệt đối không chỉ là vấn đề giải thưởng nữa, còn là nỗi khổ tâm của ông. Việc này làm Lý Triều Ẩn rất khó xử.
Cuối cùng cực lực thúc đẩy chuyện này, lại là Chu Lân. Chu Lân nghe thấy yêu cầu của Tả Nhiên, cả người cũng điên lên, chỉ kém lên án Tả Nhiên vô tình vô nghĩa ích kỉ. Tuy thế, sau khi xem mấy cảnh nóng và cảnh tát, Chu Lân thay đổi thái độ, cho rằng "Nếu phim không thể công chiếu ở đại lục, người nước ngoài lại không quen biết Liễu Dương Đình, như vậy dùng Hà Tu Ý có kĩ thuật diễn tốt hơn càng nắm chắc lấy được giải thưởng." Đối với Chu Lân mà nói, bộ phim này có ý nghĩa phi phàm, được ăn cả ngã về không, ông càng làm tợn, điểm này không giống với Lý Triều Ẩn. Mấy người tám chuyện drama không rõ lắm về tình huống hủy hợp đồng, chỉ biết là hợp đồng dành cho Liễu Dương Đình là hợp đồng hủy công việc, cho Liễu Dương Đình tiền, nhưng cũng không xem như là quá nhiều, hai bên vẫn chưa cào nát mặt nhau vì chuyện lộ bí mật, nhưng đoàn phim cũng không bồi thường một trăm phần trăm phí hủy hợp đồng.
Mà ba ngày này, quả thực lộn xộn. Sau khi xảy ra sự việc đổi người, hai nhà đầu tư muốn ngừng đầu tư, Chu Lân uống rượu đến nỗi dạ dày xuất huyết nhập viện. Tuy là như thế, vẫn có một người nhanh chân chạy mất. Tả Nhiên đầu tư một ngàn vạn, trở thành cổ đông, miễn cưỡng bù đắp tổn thất cho việc này.
Vì từng nghe lén Lý Triều Ẩn nói chuyện với Chu Lân nên Hà Tu Ý biết, Chu Lân cũng không thích mình, đương nhiên cũng không thích Liễu Dương Đình, còn không thích Tả Nhiên, cho rằng mấy thằng này tất cả đều "ích kỷ", bởi vậy bị Lý Triều Ẩn đánh giá là không có giới hạn. Chu Lân đã từng yêu cầu Hà Tu Ý đi bồi rượu, quay đầu rồi lại cho anh làm diễn viên chính của《Gia tộc》, Hà Tu Ý đối với sản xuất Chu....... Cảm giác trở nên phức tạp, nhưng xét đến cùng, khả năng cũng chỉ bởi vì một câu "Không giống nhau" của Lý Triều Ẩn.
Khoảng 7 giờ bốn mươi, Tả Nhiên tới.
Hắn liếc mắt một cái đã thấy Hà Tu Ý, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh nói: "Anh đã đến rồi."
Hà Tu Ý đứng lên, đi đến trước mặt Tả Nhiên: "Chuyện đó...... Cảm ơn...... Phó đạo diễn Trương Hi nói, là ngài......"
"Không." Tả Nhiên chen ngang lời Hà Tu Ý, "Lý đạo cảm thấy khi anh diễn phù hợp với cảm giác của ông ấy về Tống Chí —— ông ấy cũng không phải là người dễ bị uy hiếp."
"Vậy còn ngài? Vì sao lại đi uy hiếp Lý đạo?" Rất kì cục, Hà Tu Ý muốn biết. Liễu Dương Đình phơi thân phận lõa thế của anh ra ngoài ánh sáng, tuy nói trái với quy định, nhưng cũng không phải việc lớn, không đến mức làm đoàn phim nháo nhào lên. Tả Nhiên vì mình làm đến tận mức này —— có cậu ấy thì không có Liễu Dương Đình, có Liễu Dương Đình thì không có cậu ấy, Hà Tu Ý thật sự không