Bởi vì tiến độ quay đã đến mấy cảnh nóng, đạo diễn Lý Triều Ẩn cực kì sốt ruột, ông bảo đoàn phim cấp tốc kí hợp đồng với Hà Tu Ý, cũng yêu cầu Hà Tu Ý lập tức tiến tổ.
Cùng ngày tiến tổ, nhà tạo hình cắt tóc của Hà Tu Ý dài y như tóc của Liễu Dương Đình, lại y theo yêu cầu của phim đổi kiểu tóc mới cho anh. Hà Tu Ý cảm thấy rất anh tuấn, tuy rằng không giống mình. Tả Nhiên nhìn nhà tạo hình cực lực biến Hà Tu Ý thành Liễu Dương Đình lại không giải thích được mà nhíu mày một cái, làm Hà Tu Ý cảm thấy hơi nghi hoặc.
Thử qua tạo hình, đạo diễn Lý Triều Ẩn nói lát nữa sẽ diễn. Hà Tu Ý phát hiện, đạo diễn Lý Triều Ẩn cực kì coi trọng mấy cảnh diễn này, nếu không ông cũng không cần phải giải thích với lõa thế tất tần tật về nhân vật, từ tính cách đến tâm lý.
Làm xong những việc này đã là buổi tối, đạo diễn Lý Triều Ẩn gọi Tả Nhiên và Hà Tu Ý vào cùng, dùng giọng điệu chứa ba phần coi thường hỏi hai người: "Ngày mai quay chính thức, có cảm thấy không ổn chỗ nào không?"
Hà Tu Ý nghĩ nghĩ, ăn ngay nói thật: "Tôi chưa từng diễn loại cảnh này, sợ đến lúc đó diễn không nổi."
Lý Triều Ẩn gật gật đầu: "Tôi cũng đoán vậy. Vừa nãy tôi cân nhắc rồi, hai đứa nên làm quan thân thể của nhau trước cho nó thỏa đáng."
Hà Tu Ý: "...?"
Lý Triều Ẩn vẫy vẫy tay: "Cùng tắm sauna đi —— tôi bảo tài xế đưa hai cậu đến một quán xa hoa, cũng khá gần chỗ này. Đều là đàn ông, không sao hết, tôi đã nói qua với chủ quán, họ sẽ chuẩn bị một phòng sauna cho hai cậu." Lý Triều Ẩn cho rằng, cùng giới tính ở cùng một phòng cũng không đáng sợ, khi ông còn trẻ, tất cả mọi người đều tắm rửa cùng nhau, WC cũng không có phòng đơn.
Hà Tu Ý lõa diễn cũng quay, tất nhiên không để bụng tắm sauna, nói: "Vâng ạ."
Cứ như thế, hai người bị chở tới một quán sauna xa hoa ở gần đó. Quán sauna ở tầng trên cùng của một tòa nhà, trang hoàng kiểu Trung Quốc mười phần nhưng lại tráng lệ huy hoàng, trong đại sảnh còn có một bình phong họa tiết lá vàng.
Nhân viên quả nhiên dẫn hai người đến phòng sauna riêng.
Bên hông Hà Tu Ý bọc khăn tắm đi vào phòng sauna, phát hiện bên trong vô cùng sạch sẽ, đèn LED bố trí rất đẹp, ánh sáng mờ ảo chiếu xuống làn nước, bọt nước dường như cũng lấp lánh ánh sáng ảo diệu. Trong phòng sauna, ba mặt đều là ghế dựa bằng gỗ, ướt sũng. Nhiệt độ trong phòng làm da Hà Tu Ý hơi đỏ lên, tựa hồ chỉ cần chạm nhẹ cũng thấy hơi ngứa.
Ngay từ đầu, Hà Tu Ý không động, Tả Nhiên cũng không động.
Sau một phút đồng hồ, Hà Tu Ý cảm thấy tiếp tục như vậy không quá tốt —— ý tứ của đạo diễn Lý Triều Ẩn hiển nhiên là bảo họ cởi sạch, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể làm quen nhau một chút, sauna ở tuyệt đại đa số các quốc gia trên thế giới cũng có tồn tại cái gọi là quy tắc ngầm cởi sạch. Thế thì buộc khăn tắm chả có tác dụng gì cả.
Hà Tu Ý thở dài một hơi, nhớ tới hình tượng kiều mị yêu nghiệt của mình. Anh biết rõ, trong mắt mọi người ở đoàn phim, lõa thế này dù thế nào, vẫn như cũ là hạ tiện. Tuy rằng trong miệng họ tự xưng là vì nghệ thuật, nhưng trong lòng kỳ thật không phải ai cũng cảm thấy vậy. Họ vẫn như cũ cho rằng, dùng cởi để kiếm tiền, quả thực thô tục tới khó coi, mà anh từng là Nam phụ xuất sắc nhất, lại cam tâm tình nguyện làm một lõa thế, không để bụng tôn nghiêm thân thể của mình, càng sa đọa.
Nghĩ đến đây, Hà Tu Ý vân đạm phong khinh kéo khăn tắm bên hông xuống, vứt ở ghế dài, rồi sau đó dường như không chút nào để ý ngồi lên, vắt cổ chân trái lên đầu gối phải, siêu khí thế.
Tả Nhiên: "..."
Hà Tu Ý lại cho đối phương một nụ cười yêu nghiệt: "Tới đi."
Tả Nhiên trầm mặc cởi khăn tắm, nhưng lại không ngồi xuống, mà là đi tới bên cạnh bếp lò, cúi đầu nhìn ngọn lửa.
Hà Tu Ý nhìn bóng dáng đối phương, bị dáng người hoàn mỹ của đối phương làm cho chấn kinh —— bả vai Tả Nhiên rất rộng, phần lưng, xương bả vai cực kì xinh đẹp, hai sườn có đường cong mĩ miều. Hai chân rất dài, hơn nữa có loại khí thế bừng bừng, làm Hà Tu Ý vô thức nhớ tới mãnh thú. Cơ ngực rất rắn chắc, mấy múi cơ trên bụng có vẻ cực kỳ dụ hoặc, tuyến nhân ngư cũng sâu, xuống chút nữa là đồ vật có kích cỡ rất đáng sợ. Thưởng thức trong chốc lát, Hà Tu Ý muốn huýt sáo, nhưng cảm thấy hay là thôi đi —— anh không muốn diễn quá trớn cái thiết lập hình tượng yêu nghiệt này.
Hà Tu Ý phát hiện, Tả Nhiên hình như vẫn không nhìn anh, ánh mắt ngẫu nhiên quét qua, cũng là cực kì lãnh đạm, bên trong con ngươi không có bất kì cảm tình gì, dường như cũng chả có hứng thú gì với nhân gian. Anh nghĩ: Nghe đồn ảnh đế "cao lãnh", rất đúng.
Hà Tu Ý miên man suy nghĩ, hồn nhiên không biết thời gian đã qua lâu, cho đến khi trước mắt anh tối sầm, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Tựa như chỉ cần há miệng, nhiệt khí sẽ hóa thành ngọn lửa chảy vào lồng ngực anh, đun nóng ngọn lửa trong cơ thể, làm lục phủ ngũ tạng trong cơ thể anh như là gặp một hồi khổ hình.
Không ổn...... anh thiếu máu. Khi tắm sauna, mạch máu phồng lên rồi máu càng thêm loãng, hình như là sắp ngất rồi.
Hà Tu Ý giãy giụa đứng lên, còn nói "Tả Nhiên, tôi muốn ra ngoài", thế nhưng đầu lại choáng váng, thẳng tắp ngã quỵ trên mặt đất! Mặt đất rất trơn, anh muốn dùng tay chống lên, nhưng mà lại chịu đựng không nổi, vẫn ngã. Phúc cuối cùng còn có ý thức, Hà Tu Ý mơ hồ nghe thấy có người kêu "Tu Ý", trong giọng nói mang theo lo lắng, không phân biệt được là ai.
Lúc tỉnh lại, Hà Tu Ý phát hiện mình nằm ở giường lớn tiêu chuẩn của quán sauna, cả người khỏa - thân, trên người chỉ che lại một cái chăn bông không mỏng cũng không dày.
Tả Nhiên mặc chỉnh tề, gương mặt tuấn lãng mười phần, đang ngồi ở bên bàn trà ưu nhã đọc báo.
Hà Tu Ý giật giật cánh tay, giãy giụa ngồi dậy: "Tả Nhiên..."
"Tỉnh rồi à?" Tả Nhiên buông báo, bình thản nói, "Anh bị ngất."
"Tôi biết chứ."
"Bác sĩ lại đây xem, nói anh không sao, ở phòng thông gió vài phút sẽ tỉnh."
"Cảm ơn đã giúp đỡ." Hà Tu Ý nhìn nhìn bốn phía, lại lần nữa mở miệng hỏi Tả Nhiên, "Quần áo của tôi đâu?"
Tả Nhiên đi đến bên cạnh sofa, ném một đống quần áo cho anh.
"Cảm ơn." Hà Tu Ý ngồi dậy, để chăn che đến eo, vươn cánh tay kéo qua quần áo trên giường, bới ra quần lót từ trong quần, nhét vào trong chăn, nhấc chân muốn mặc.
Ấy chờ tí, Hà Tu Ý cảm thấy chỗ nào đấy sai sai. Anh định thần, phát hiện thật đúng là không phải ảo giác của anh. Xốc chăn lên để cho ánh sáng lọt vào, Hà Tu Ý thấy...... Trên đùi trong của anh có một vết đỏ nho nhỏ. Buông chăn, anh ngẩng đầu hỏi Tả Nhiên: "Sao chân tôi lại có một vết đỏ nhỉ?"
"Không biết." Tả Nhiên giống như thể chẳng care tí nào, "Chắc là muỗi cắn chăng."
"......" Muỗi cũng có thể cắn ở chỗ này à? Nhưng mà cũng không có cách giải thích khác, Hà Tu Ý nói: "Chắc là vậy."
"Nếu anh không sao." Tả Nhiên đứng lên, "Ngày mai gặp ở phim trường, tôi về nghỉ."
"Ok."
...
Sáng ngày hôm sau, Tả Nhiên và Hà Tu Ý chính thức bắt đầu quay cảnh nóng.
Thời gian chiều ngang của phim《Gia tộc》dài đến bảy mươi mấy năm. Bối cảnh của cảnh diễn này là, trước khi kháng chiến bùng nổ, thôn xóm còn bình yên, tiểu thịt tươi Liễu Dương Đình đóng vai nhân vật Tống Chí tới tuổi kết hôn, nhưng trong nhà xảy ra biến cố, ông cha lần lượt qua đời, vì không muốn tăng thêm gánh nặng trong nhà, mẹ ép buộc cậu không cưới vợ, cùng với anh trai nỗ lực kiếm tiền nuôi mẹ, chị dâu,