Cứ như vậy, qua hai tháng, Hà Tu Ý không những không thể bình tĩnh lại, ngược lại luôn là trái tim đập loạn.
Tuần đầu tháng một, trong nỗi nhớ nhung Tả Nhiên, Hà Tu Ý về tới Bắc Kinh.
Tả Nhiên nói với Hà Tu Ý, công tác chuẩn bị và kế hoạch mấy năm sau, quy hoạch phim cảnh sát và kế hoạch chuẩn bị đã tương đối đầy đủ. Tên bộ phim là《Vạn dặm long sa》, một "Vạn dặm" một "Long" một "Sa", khí thế hào hùng, xuất phát từ một câu thơ yêu nước nổi tiếng của Trương Nguyên: "Vạn dặm tưởng Long Sa, khấp cô thần Ngô Việt." trong《Thạch châu mạn kỷ dậu thu Ngô Hưng châu trung tác》(*). Bối cảnh phim cảnh sát là ở vùng Cam Túc, đồng thời "Long Sa" chỉ sa mạc ở Cam Túc, bởi vậy Tả Nhiên nháy mắt liền từ "Long Sa" nghĩ tới thơ cổ của Trương Nguyên, hơn nữa cảm thấy 《Vạn dặm long sa》 thập phần sát với khí chất của phim, biểu đạt lãnh thổ quốc gia mở mang còn có buồn vui.
(Trương Nguyên: nhà thơ thời Tống; câu thơ có nghĩa: nhớ Long Sa ngàn dặm, khóc cô thần Ngô Việt; Ngô Việt – một quốc gia nhỏ trong thời kì Ngũ đại thập quốc của lịch sử TQ)
Hà Tu Ý cũng không có quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, chỉ ở trong nhà năm ngày, đã chạy tới studio, ký hợp đồng quản lí và hợp đồng phim.
Bởi vì cực kì tin tưởng Tả Nhiên, Hà Tu Ý không xem quá cẩn thận nội dung trong hợp đồng, tuy nhiên, điều khoản quan trọng vẫn là tự mình xem qua một lượt.
Ừm, thời hạn...... Tám năm, không thành vấn đề.
Hà Tu Ý biết, công ty trong nước kí hợp đồng là từ năm năm đến mười lăm năm, trong đó thường thấy nhất là tám năm, vừa hay ở giữa.
Bởi vậy, Tả Nhiên viết "tám năm", khá hợp lý.
Hả......?! Chờ đã...... Hà Tu Ý lại nghiêm túc nhìn nhìn, phát hiện, cái kia không phải "tám năm", là "tám mươi năm".
Hà Tu Ý sợ mình hoa mắt, chăm chú nhìn vách tường năm giây rồi sau đó cúi đầu lần nữa, phát hiện chữ "mười" vẫn còn đó —— không sai, vẫn như cũ là "Tám mươi năm". Thêm một chữ, khác nhau như trời với đất.
"......" anh năm nay ba mươi tuổi, tám mươi tuổi mà nói...... Có nghĩa là, anh phải tới 110 tuổi mới có thể kết thúc hợp đồng, khi đó chỉ sợ là đã ở trong đất, ừm, cái cách nói này không đủ nghiêm cẩn, hẳn là, xương cốt anh, khi đó chỉ sợ là đã ở trong đất.
Hà Tu Ý kiềm chế nghi vấn trong lòng, tiếp tục xem xuống bên dưới.
Điều khoản hủy hợp đồng viết, nếu bên A (công ty) vi phạm hợp đồng, cần bồi thường con số giống như là số trên trời; nếu bên B (nghệ sĩ) vi phạm hợp đồng, cần bồi thường......88 đồng nhân dân tệ(*).
(Khoảng hơn 300k VND)
Hà Tu Ý nghĩ: 88 đồng nhân dân tệ......? Trước đây, mấy công ty quản lí khuyên bảo anh gia nhập đều cam đoan phí hủy hợp đồng là thấp nhất trong nước, chỉ có năm trăm vạn, ba trăm vạn, hoặc là dựa theo năm còn thừa mà tính, mỗi năm một trăm vạn, là mấy ngàn lần của 88 đồng.(*)
(năm trăm vạn: khoảng hơn 16 tỉ VND, ba trăm vạn: khoảng hơn 9 tỉ VND)
88 đồng, tương đương với không có. Nói cách khác, hoàn toàn là tự nguyện, tùy thời rời đi, hơn nữa, "Thích thì ở lại, không thích thì đi", có hiệu lực từ ngày kí hợp đồng. Thế này có hơi giống với "at will" trong hợp đồng thuê công nhân ở bên Mỹ, cuối loại hợp đồng này luôn có một câu "Hai bên có thể tùy thời bỏ đối phương, căn cứ vào bất luận nguyên nhân gì, hoặc là không có nguyên nhân." Chỉ là, Tả Nhiên này, là đơn phương "at will".
Hà Tu Ý rất rõ ràng, Tả Nhiên không muốn làm mình có bất kì chỗ nào không vui. Mình tùy thời có thể tiêu tiêu sái sái bỏ của chạy lấy người...... Bỏ công ty, bỏ Tả Nhiên...... Để cậu ấy tự sinh tự diệt.
Phần thứ ba của hợp đồng, là về thù lao. Đại lục không đáng sợ như ở Hàn, công ty cũng chỉ thu thù lao đóng phim 20% đến 30%, có thể chấp nhận được, thậm chí hẳn là biết ơn. Hà Tu Ý dùng ngón tay chỉ vào chữ, chậm rãi đọc: "25%...... Được...... Ể? Không đúng, đây là......2.5%?"
"2.5%." Tả Nhiên nói, "Kí hợp đồng, dừng chân thì tự trả tiền, thù lao đóng phim phải nộp lên 2.5%, có vấn đề không?"
"Không có......" Nói cách khác, cho dù mình có hồng, khi quay phim của công ty khác, công ty cũng không kiếm được tiền.
Tả Nhiên nói: "Lãi chủ yếu dựa vào doanh thu phòng vé. Không trông cậy vào chút thù lao của em duy trì hoạt động của công ty. Khi đóng phim cho công ty khác, cũng không ảnh hưởng đến tôi."
"À......"
Phần thứ tư, sinh hoạt cá nhân.
Nhật Hàn thường yêu cầu nghệ sĩ báo cáo toàn bộ chi tiết sinh hoạt, còn ở đại lục, trong hợp đồng quản lí thường có một cái gọi là:【Bên A có quyền hiểu biết sinh lý, tâm lý biến hóa, tình yêu và hôn nhân, quan hệ xã hội, hơn nữa đưa ra kiến nghị tương ứng với bên B】, nói cách khác, công ty tiến hành dò hỏi, nghệ sĩ tốt nhất là nói thẳng ra. Hợp đồng chính là, những việc liên quan đến yêu đương, công ty căn cứ tình huống tiến hành sắp xếp tương ứng, trong đó bao gồm "Cấm yêu đương".
Hà Tu Ý xem xét hợp đồng trong tay của mình:【Bên B có quyền hiểu biết sinh lý, tâm lý biến hóa, tình yêu và hôn nhân, quan hệ xã hội, hơn nữa đưa ra kiến nghị tương ứng.】
Thế cũng bình thường...... Không đúng, vẫn là không đúng, này cũng không đúng —— bên A bên B, vị trí đổi lại rồi......! Ý này là, mình không cần giống như những nghệ sĩ ở công ty khác, tùy thời chuẩn bị báo cáo **, nhưng thật ra...... Có quyền hiểu biết tình huống của đại diện bên A, quan hệ xã hội. Sau này, Tả ảnh đế nói hợp pháp hợp lý, bởi vì đó là "Tình yêu và hôn nhân, quan hệ xã hội", mà mình thì...... Còn phải "Đưa ra kiến nghị tương ứng".
Hà Tu Ý: "???"
Tả Nhiên vắt chân dài, mặt không cảm xúc, thổi hồng trà, đưa đến bên miệng uống một ngụm.
Phía sau còn có rất nhiều điều khoản khác, tỷ như những nội dung "Không thể phản kháng" vân vân.
Xem qua vài trang, Hà Tu Ý