Trình Ảnh vừa về đến nhà, cởi giày, cởi cà vạt, men say đầy người nằm trên sô pha.
Anh nhận một vụ ly hôn, khách hàng bình thường không rảnh, nhất định phải đến uống rượu mới chịu nói thêm hai câu.
Ngu ngốc, kiêu ngạo.
Có lẽ đó là người như vậy.
Trong lòng có chuyện, uống thêm hai chén.
Đang choáng váng, điện thoại di động vang lên, là Phó Tư gọi tới.
"Này? Trình Ảnh? Anh đã ăn gì chưa?" Ba chữ "ăn qua rồi" đã đến bên miệng, Trình Ảnh lại nuốt chúng xuống.
Phó Tư bình thường rất ít khi chủ động liên lạc với anh, ý chờ mong trong câu hỏi này rõ ràng hơn, anh không hạ quyết tâm cự tuyệt.
"Còn chưa." Anh kéo kéo cổ áo, nhíu mày đáp.
"Tôi...!tôi đã nấu ăn, anh có muốn ăn cùng nhau không? "
"Cậu đã trở lại?"
"Ừm." Cách điện thoại, ngữ khí của hai người đều bất tri bất giác ôn nhu xuống.
"Được, cậu chờ tôi một chút, tôi sang ngay đây."
Buông điện thoại xuống, Trình Ảnh vịn tường đi đến nhà vệ sinh nôn mửa.
Sợ mùi rượu trên người không tan hết, anh liền nhanh chóng tắm rửa.
Vẫn có chút mùi, nhưng rốt cục cũng không rõ ràng như vừa rồi.
Phó Tư hỏi anh tóc sao lại ướt, anh thuận miệng nói qua loa vài câu.
"Sao lại trở về? Tuần này thế nào rồi?"
Anh tới chủ yếu là sợ Phó tư gặp chuyện, ở trong điện thoại ngại nói ra.
Người lần trước, anh phí một ít tâm tư liền tra được, giải quyết xong, nhưng lại sợ tên Trương Khắc kia cũng không yên tĩnh, liền lén lút làm một ít động tác nhỏ.
"Rất tốt."
"Bà nội đâu?"
"Hôm nay mùng một, bà nội ăn chay, không ăn cùng chúng ta, ăn xong đã đi ngủ trước."
Trình Ảnh nắm nắm tóc, đi theo Phó Tư vào phòng ăn.
cũng không biết có phải rượu rốt cục cũng ngấm hay không, hắn nhìn Phó Tư dưới ánh đèn luôn lắc lư.
Thỉnh thoảng cười với anh một chút, lại cười rất quyến rũ.
Xoa xoa mắt, mới phát hiện Phó Tư đã sớm xoay người múc cơm.
Trình Ảnh cảm thấy trạng thái của mình rất không tốt.
Mùi vị ngọt ngào trên người Phó Tư vẫn quấn lấy anh, giống như muốn làm anh hít thở không thông vậy.
"Uống rượu không?"
Trình Ảnh vội vàng khoát tay.
"vậy tôi uống một chút." Phó Tư rót rượu cho mình.
Phó Tư hôm nay, hình như quả thật rất khác với ngày xưa.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Trình Ảnh ngăn lại chén rượu của Phó Tư, nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Một mùi rượu nhàn nhạt truyền đến.
Không phải chén rượu, cũng không phải Trình Ảnh.
"Trước khi tôi tới, cậu đã uống qua rồi?" Trình Ảnh ngửi ngửi, cẩn thận phân biệt trong không khí.
"Anh cũng đã uống qua rồi." Phó Tư bỗng nhiên đột