Sau khi Lương Giai Mộc xuất hiện, các văn võ bá quan cùng đoàn người sứ thần tứ quốc đều lộ ra một vẻ kinh ngạc không thôi. Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy một nữ tử đặc biệt như thế, dung mạo thoát tục tựa thiên tiên nhưng trên người thoát ra khí chất yêu mị khác thường. Dưới lúc này, trong số bọn họ có một người vì quá kinh ngạc mà nói lớn thành tiếng.
"Sơn...sơn tuyết mỹ nhân."
Lương Giai Mộc trên tay cầm theo bức họa như muốn để bọn họ nhìn hết một lượt cho rõ ràng, đặc biệt là vị thái hoàng thái hậu nào đó. Để cho bọn họ biết đường mà im miệng, đừng nghĩ sẽ ức hiếp, ép buộc được Dạ Dạ của nàng.
"Tiểu nữ Lương Giai Mộc xin ra mắt thái hoàng thái hậu."
Những người ở đây tuy đều vô cùng ngạc nhiên những trong lòng bọn họ mỗi người đều có một ý nghĩ khác nhau. Đầu tiên là phải bàn về Bắc Đường Thiên Kỳ, hắn nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được nàng tại sao lại đến được nơi này. Chuyện đêm qua là do thời gian quá cấp bách nên hắn vẫn chưa điều tra được rõ ràng, chỉ biết Lạc Tuệ y quán nhất định đã xảy ra chuyện. Còn về phần nội tình bên trong chưa xác định vì nguyên cớ gì thành ra như vậy.
Bên cạnh nét mặt xanh xám của hắn thì còn bắt gặp được ánh mắt đố kị của Bắc Đường Thanh Di. Nàng ta sao khi nhìn thấy Lương Giai Mộc một thân tuyệt mỹ thu hút mọi ánh mắt của mọi người thì cảm thấy không cam lòng. Trước giờ bản thân mình luôn được người khác xem là tâm điểm nhưng hiện tại lại xuất hiện một người chiếm lấy vị trí của chính mình.
Người vui nhất hiện tại không ai khác Nam Cung Dạ, hắn sau khi nhìn thấy nàng thì biểu cảm trên gương mặt có thể nói là thay đổi đến chóng mặt. Lần đầu tiên bọn họ có diễm phúc được tận mắt nhìn thấy Trấn An Vương uy nghiêm nở ra nụ cười ấm áp như hoa xuân như thế.
"Mộc Nhi, Mộc Nhi..."
Hắn phải nói là kinh hỉ đến độ không để ý đến hình tượng bản thân vừa cười vlgọi nàng, vừa chạy về phía nàng. Như lại sợ ai đó giành mất Mộc Nhi của hắn. Hắn đến trước mặt Lương Giai Mộc đưa tay sờ sờ mặt nàng vài cái. Trên đuôi mắt lộ rõ ý cười an tâm sau đó liền ở trước mặt nhiều người ôm lấy nàng.
"Mộc Nhi...ta thật rất nhớ nàng."
Lương Giai Mộc không ngờ Nam Cung Dạ ở trước đại điện lại bày ra phản ứng lớn như vậy. Hắn sợ bọn họ chưa đủ nổ mắt hay sao mà còn siết nàng chặt thêm nữa. Nàng biết hắn mấy ngày nay đã lo lắng cho nàng, nàng cũng muốn ôm hắn một cái nhưng hiện tại vẫn không phải chỗ để hai người ôm ôm nha.
"Hụ...hụ...Vương Gia, chàng buông ta ra trước."
Đến khi hắn đợi nàng lên tiếng kháng nghị mới chịu buông nàng ra, chuyển qua nắm lấy tay nàng. Sau đó hướng đến phía Lâm Thiên Lạc nói rõ.
"Nàng chính là người mà nhi thần đã nói, thái hoàng thái hậu mời người nhìn qua."
Lâm Thiên Lạc đưa mắt nhìn kỹ nàng một lần nữa, đầu tiên là kinh ngạc không thôi trong đầu mơ hồ nhớ đến hình ảnh của một người nào đó. Bà ta lập tức phất tay nói gấp.
"Mau đưa bức họa kia cho ai gia nhìn một lượt."
Lương Giai Mộc không phản đối ngược lại còn vui vẻ trao cho thái giám bức họa trong tay mình. Đến khi thấy thái hoàng thái hậu đã xem thật rõ thì nàng cũng lên tiếng hỏi.
"Thái hoàng Thái Hậu anh minh nhất định sẽ nhìn ra tiểu nữ và người trong bức họa có hay không là cùng một người? Giai Mộc thỉnh người giúp tiểu nữ xác thực trước các chư vị đại nhân nơi đây."
Lâm Thiên Lạc không ngờ nữ tử trong tranh không những có thật mà hiện tại còn đứng trước mặt chính mình. Nàng quả thật so với dáng vẻ trong tranh không có điểm khác biệt nào.
"Đúng thật là cùng một người..."
Xung quanh vang lên tiếng uyên náo lớn, không thể tin rằng đây là sự thật. Một số người còn đang hoài nghi không tin nha hoàn xấu xí lần trước tại sao hôm nay lại như biến thành người khác rồi...
Lâm Thiên Lạc càng nhìn gương mặt nàng trong lòng càng liên tưởng nhớ đến một cố nhân lúc trước, trong lòng đang nghi hoặc không thôi...nhưng hiện tại trước mặt nhiều người không thể dò hỏi nhiều được.
"Ai gia muốn hỏi ngươi, gia cảnh lúc trước của ngươi như thế nào?"
Lương Giai Mộc thái độ bình đạm không hề sủng nịnh nói, đáy mắt ẩn chứa một tia khác lạ. Sau đó nàng mới chậm rãi giải bày.
"Mẫu thân của tiểu nữ không may qua đời, lúc nhỏ được một vị sư phụ dạy dỗ cùng người đi chu du khắp nơi."
Lâm Thiên Lạc trước đó còn có vài tia chờ đợi, sau đó liền gạt ý nghĩ ban đầu sang một bên. Thái độ tuy không mấy rõ rệt nhưng ẩn sâu đó vẫn lộ ra vẻ khinh thường không hài lòng.
"Nói như vây, ngươi xuất thân là một nữ tử sống trong giang hồ không hơn không kém."
Lương Giai Mộc không có ý chối bỏ, không ngần ngại gật đầu.
"Có thể nói là như vậy."
Bắc Đường Thanh Di lúc này trong lòng khinh thường không ít, cho dù dung mạo có xinh đẹp đến thế nào thì cũng chỉ là một nữ tử sống lang bạt trên giang hồ thì lấy cái gì dám so sánh với nàng. Chuyện liên hôn lần này nhất định sẽ không chỉ vì một người như nàng ta mà không thành.
Quả nhiên trong lòng Lâm Thiên Lạc cũng có ý nghĩ như vậy, bà ta biết Nam Cung Dạ tính cách cương trực khó có thể chỉ trong vài lời mà khiến hắn đổi ý định. Chuyện này e ra phải từ từ mà dàn xếp khiến mới có thể vẹn cả đôi đường.
Bắc Đường Thanh Di nghĩ đến việc gì đó, khóe môi cười nhẹ, lời nói như chứa ẩn ý sâu sắc.
"Thanh Di vừa nghe cảm thấy hoàn cảnh của muội muội thật không may, muội tại sao lại còn vào cung trở thành nha hoàn. Lúc trước gặp muội bộ dáng cũng không như vậy, muội cải trang như vậy có ý gì khác sao...?"
Lời nói tuy nhẹ nhàng khéo léo nhưng người tinh tường có thể nhìn thấu ý tứ hàm chứa bên trong, rất nhanh liền khơi gợi lòng hoài nghi của người khác. Các đám quan lại bên dưới bắt đầu có dịp chỉ trỏ, xì xầm to nhỏ những lời không hay.
Thái hoàng Thái Hậu nghe được cũng lên tiếng truy hỏi.
"Chuyện này rốt cuộc là vì điều gì, ai gia muốn nghe ngươi nói rõ ràng..."
Bắc Đường Thanh Di nhìn thấy ánh mắt Nam Cung Dạ không mấy thiện cảm nhìn về phía mình. Khiến nàng ta có phần lo lắng, sợ hắn sẽ nhìn ra được nàng vừa rồi là cố ý nói đến việc này.
Nam Cung Dạ bước lên một bước, để Lương Giai Mộc đứng phía sau mình. Hắn cố ý biểu lộ hành động như vậy, muốn để bọn họ biết Trấn An Vương hắn sẽ dung túng nàng đến độ nào. Bất kỳ ai cũng không thể chấp vấn nàng.
"Chuyện của nàng đều là do bổn vương an bày, như thế nào có người nghi ngời bổn vương điều gì sao?"
Nam Cung Lập lúc này mới