"Tại hạ thật lòng không cố ý, nhị công tử tha mạng"
Đại Vu Qua tay cầm cái vá lớn, nghiến răng nghiến lợi mà nói.
"Ngươi đứng lại ta sẽ không đánh ngươi"
Tự Giải Ngâu bay lên nóc nhà, thở hổn hển.
"Nhị công tử dừng lại đi, tại hạ liền không chạy nữa"
"Ngươi dừng trước"
"Nhị công tử dừng lại, tại hạ sẽ không nuốt lời"
"Ngươi - Dừng - Trước"
Hắn không suy nghĩ liền đáp.
"Được"
Tự Giải Ngâu đứng yên một chỗ, thì trên đỉnh đầu liền ăn hai ba bốn đòn đánh của Đại Vu Qua, âm thanh va chạm vang lên rất rõ ràng.
Trời sập rồi, trời sập rồi.
Tự Giải Ngâu đầu đầy sao, ý thức đã choáng váng, vẫn còn kịp gọi A Cửu một tiếng.
Sắp thấy Đại Vu Qua vung vũ khí lên cao lần nữa, A Cửu mang gương mặt xanh xao, lập tức phi đến chặn giữa hai người.
"Hai vị công tử xin hãy bình tĩnh đi mà"
Cái tên sao chổi này năm lần bảy lượt đến gây rắc rối cho ta.
Hừ.
"Cút đi, còn xuất hiện lần nào ta đánh ngươi lần đó, xem ngươi có sợ không"
Nói rồi Đại Vu Qua hiên ngang trở lại nhà bếp, tâm trạng tức giận cũng đỡ hơn phần nào.
"Chủ tử ơi..." Trương bá bá cất tiếng gọi tha thiết.
_____
Hắn cảm thấy hồn đang lìa khỏi xác, phấp phới nhẹ nhàng tung bay theo làn gió lại bị cái nhói đau trên đầu ngón tay túm trở lại.
"A đau đau"
"Huynh còn biết đau?"
Tự Giải Ngâu lạnh lùng ngồi dậy.
Ngó ra cửa sổ tia nắng đầu ngày dần xuất hiện, Kênh Siêu lại nói.
"Huynh đúng là không cần mạng"
A Cửu cũng nhịn không nổi nữa.
"Chủ tử người làm thuộc hạ lo muốn chết, nếu chủ tử có làm sao Kiên Cẩn ca ca sẽ giết thuộc hạ mất"
"Ta không sao"
Kênh Siêu thở dài...!"Huynh điên thật rồi" Gã cảm thấy bất lực, lấy bút viết ra một toa thuốc đưa đến cho A Cửu.
"Mỗi ngày ba lần"
Lúc này điểm tâm buổi sáng cũng đã đến, Kênh Siêu bình thản nhìn đến.
"Nói nhà bếp chủ tử bị xấu bụng vài ngày tới chỉ ăn cháo loãng là được"
"Vâng"
Kênh Siêu ra ngoài nhưng không phải trở về phòng của mình mà đi đến chỗ Đại Lục Di.
Khác với Tự Giải Ngâu, điểm tâm sáng của Đại Lục Di là bánh hoa trà ngọt ngào mang theo màu xanh nhạt, ăn kèm với táo khô mặn mà, vừa khéo lại rất hài hòa.
Nàng cắn nhẹ một miếng, vô cùng hài lòng.
"Ngọn gió nào có thể đưa tổng quản ngài đến đây vậy?"
Kênh Siêu không ngồi mà chỉ đứng cách xa một khoảng với nàng.
"Hôm nay mạo muội đến đây, là có việc cần đại tiểu thư giúp đỡ"
Đại Lục Di biết ở phủ Vạn Lạc này ngoài Tự Giải Ngâu thì Kênh Siêu là có quyền hạn nhất.
Nhưng như thế thì sao chứ, cũng chỉ như bọn nô tài bán mạng làm việc cho chủ nhân đấy thôi.
"Hở, có việc gì ngài cứ nói tự nhiên"
"Vậy thì ta không khách khí nữa, chắc đại tiểu thư không biết, chủ tử bị thương đâu nhỉ?"
Đại Lục Di đứng phất dậy.
"Huynh ấy bị thương, tại sao lại bị thương, ta phải đi thăm huynh ấy"
Thấy Đại Lục Di vội vàng như thế, Kênh Siêu dang tay cản bước chân của nàng.
"Đại tiểu thư đừng lo, chủ