Lúc Tự Giải Ngâu về đến phủ Vạn Lạc thì nhìn thấy Đại Lục Di đang đứng đợi hắn trước cửa phòng.
Đại Lục Di tươi cười đi về phía hắn.
"Giải Ngâu mấy hôm nay huynh đi đâu vậy? Cũng không nói với muội một tiếng, làm ngày nào muội cũng đến đây tìm huynh hết đó"
Tâm trạng của hắn bây giờ còn chưa khá hơn đâu.
Đại Lục Vương thâm sâu khó dò, hiện tại hắn không thể bức dây động rừng.
Nhưng để ôn hoà nói chuyện với Đại Lục Di như lúc trước thì không thể nào.
Tự Giải Ngâu lướt qua nàng không hề đọng lại một ánh mắt, Đại Lục Di vô cùng ngạc nhiên.
Nàng khó hiểu đuổi theo thì A Cửu đã nhanh chóng chặn trước mặt nàng.
Cửa phòng im lìm đóng lại.
"Đại tiểu thư về đi, chủ tử sẽ không gặp người đâu"
Đại Lục Di ngơ ngác.
"Huynh ấy bị sao vậy, sao lại làm như không nhìn thấy ta thế?"
"Mời đại tiểu thư về cho"
Đại Lục Di lúng túng, có chút bực bội nữa.
"Là ta làm sai cái gì sao?"
A Cửu không trả lời chỉ đưa tay làm ra hành động tiễn khách.
Chuyện Tự Giải Ngâu rời phủ thì ai cũng biết nhưng hắn đi đâu thì hoàn toàn được giữ kín.
Tự Giải Ngâu đóng cửa rồi ngồi trên bàn thật lâu, mỗi khắc trôi qua đều khiến hắn cảm thấy nặng nề.
Cách để khiến Đại Lục Vương phải trả giá, hiện tại hắn còn chưa nghĩ ra.
Mà đều khiến hắn càng khó chịu hơn nữa chính là...!Đại Vu Qua.
Bên kia Đại Vu Qua vẫn như mọi ngày xách xong vài thùng nước thì bắt đầu vo gạo nấu cơm chiều, Tiểu Phi hôm nay nghịch ngợm té u đầu nên y luộc thêm vài quả trứng để lăn cho cậu bé.
Mấy ngày nay trời bắt đầu trở lạnh Trương bá bá lại đau nhức chân nhiều hơn, cậu đun thêm một ấm thuốc cho lão ngâm chân, nhầm lưu thông máu giúp chân lão đỡ khó chịu hơn một chút.
Đại Vu Qua làm xong các món ăn, từng món chia đều ra từng đĩa rồi cho vào ngăn lồng.
Chỉ là mỗi cái đều là cùng một món, nhưng lại mang theo hương vị không hoàn toàn giống nhau, Do y nhớ khẩu vị của mỗi đội mà cho vào thêm chút gì đó, nói chung thì cũng có khác biệt.
Trời vừa chập tối thì các ảnh vệ từ khắp phương hướng lác đác xuất hiện, người thì chạy, người thì ung dung bước đi, lại có kẻ dùng khinh công trực tiếp bay vào sân bếp.
Mọi người nói nói cười cười rất hào hứng.
Đại Vu Qua rời bếp để lại nhiệm vụ phân phát từng chiếc lồng cơm còn lại cho người khác, y hiện tại cũng không biết đi đâu.
Tự Giải Ngâu đứng gần đó ánh mắt luôn nhìn về phía Đại Vu