Hoàn toàn không nghĩ đến bản thân lại xui xẻo đến vậy.
Chỉ còn ba ngày mà cũng không qua được.
Đại Vu Qua thở dài.
Thế sự luôn luân phiên xoay chuyển, vạn dự tính cũng không bằng thiên ý mà.
Biết rõ là dù có nói gì cũng chẳng ai tin.
Vậy mà Đại Vu Qua vẫn thử nói rằng chiếc phi tiêu đó không phải là của mình, y chỉ vô tình nhặt được cho Kênh Siêu nghe, nhưng nhận lại chỉ là thái độ hời hợt của gã mà thôi.
Nơi giam Đại Vu Qua là một hang động, không biết nó có phải hang động lần trước y bị Kênh Siêu nhốt hay không, bởi vì kết cấu nơi này hoàn toàn khác lạ, từng buồng giam được nối liền với nhau, mỗi phòng giam đều có vô số dụng cụ tra tấn bên trong.
Lúc Đại Vu Qua mới đến đây còn thấy vài tội nhân bị tra tấn khủng khiếp nữa, bây giờ dù y bị giam ở buồng cuối cùng nên cách xa các phòng đó đi, nhưng cũng không ngăn chặn được những âm thanh la hét thê lương vang vọng vào tai.
Cả đời y còn chưa giết hại một mạng người vô tội, vậy mà hết lần này đến lần khác phải chịu oan ức, giày vò.
Y tựa vào vách đá, nhắm mắt lại.
Mong rằng bản thân sẽ được an giấc, ít ra là lúc này.
Bên này Đại Lục Di đã bị Tự Giải Ngâu mời ra khỏi phủ.
Khi mà Đại Vu Qua bị người của Tự Giải Ngâu đưa đi, nàng còn dậm chân tại chỗ nài nỉ cả một ngày.
Trước khi bị đuổi đi Đại Lục Di bám lấy A Cửu hỏi rằng Đại Vu Qua sẽ bị chịu hình phạt gì? Bao lâu thì y được thả ra? A Cửu không có chút kiên nhẫn, nghiêm mặt nói là sợ y không còn xác để trở về.
Đương nhiên là hắn còn có lương tâm, cho một chiếc xe ngựa cùng đoàn ảnh vệ hộ tống nàng về kinh.
Đại Lục Di nhất quyết không chịu, nàng nói là nhất định phải cùng Đại Vu Qua về.
Đến khi được sự cho phép của Tự Giải Ngâu các ảnh vệ mới dám trực tiếp đẩy nàng ra khỏi phủ.
Lúc đó nàng mới biết trên đời này không có gì quý bằng mạng sống của đệ đệ mình cả.
Bên trong xe ngựa Đại Lục Di không ngừng gào lên.
"Các ngươi không thể giam giữ thứ tử duy nhất