Nhị Thiếu Gia Nhà Họ Cam Cần Dạy Dỗ

2


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Lavender - Blue

Anh không cách nào tán thành lời của cô..., "Nếu như không tháo gỡ nút thắt trong quá khứ, chúng ta hoàn toàn không thể được thật sự giải, ít nhất, anh vẫn bị chuyện đã qua trói chặt." Cô không thể phủ nhận, anh nói trúng tim đen, chứng cứ: "Cho nên ngày xảy ra hoả hoạn đó, em mới không quan tâm an toàn của mình, vẫn kiên trì quay lại lấy điện thoại, không phải là minh chứng sao? Em vẫn còn tự trách mình lúc đó không nhận cuộc gọi của Du Lệ Như."

Cô cứng đờ, rồi lập tức giải thích, "Tôi chỉ..... Không muốn lặp lại chuyện tương tự mà thôi."

Cam Nhĩ Khiêm lại dùng giọng điệu hết sức nghiêm túc mở miệng, "Anh không biết cuối cùng Chí Mậu đã nói gì với em? Nhưng sự việc từ đầu đến cuối đều không phải lỗi của em, em hoàn toàn không cần cảm thấy áy náy. Muốn trách nên nói anh, là anh không đủ chín chắn, không xử lý tốt chuyện này, dẫn đến không cách nào cứu vãn tánh mạng của cô ấy."

"Nhĩ Khiêm!" Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy anh tự trách mình, cô không nhịn được đưa tay cầm tay của anh. Thật ra thì cô vẫn luôn hiểu, mặc dù anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh phải chịu trách nhiệm về cái chết của Du Lệ Như, nhưng cô ấy chết, đối với anh mà nói cũng là một chuyện rất nặng nề.

Anh vươn tay nắm chặt tay cô."Nói cho anh biết, lúc đó rốt cuộc Chí Mậu đã nói gì với em?"

"...... Đừng ép em." Ánh mắt của cô không nói thỉnh cầu.

Phiền muộn cho đến ngày hôm nay cô vẫn không chịu nói cho anh biết sự thất, anh trừng mắt nhìn cô một lát, nói ra điều kiện.

"Được, anh không ép buộc em, nhưng em phải giúp anh sinh con."

"Sinh, con?!" Giang Tử Tự nghi ngờ mình có hiểu lầm ý của anh không.

"Không sai, em giúp anh sinh con, anh sẽ không ép hỏi em chuyện trước kia nữa."

Cô nhíu mày, trong giọng nói lộ ra chút tức giận, "Chuyện như vậy, anh nên tìm chính là Kim Khiết mới đúng." Cô ấy mới là bạn gái của anh không phải sao?

"Tìm cô ấy?" Cam Nhĩ Khiêm bĩu môi, giống như cô vừa nói ra lời gì đó ngu ngốc, "Làm sao anh có thể sinh con với tên kia!"

"Cô ấy không phải bạn gái của anh sao?" Giọng điệu của anh giống như đang nói..., anh và Kim Khiết không phải loại quan hệ kia.

"Trên danh nghĩa là vậy, " anh không nói chuyện rõ ràng, chỉ nói: "Tóm lại, cô ấy không thể nào giúp anh sinh con, anh cũng không muốn tìm người phụ nữ khác gieo giống, cho nên em sinh con giúp anh." Không phải thỉnh cầu, mà là bá đạo ra lệnh.

"Em nhớ trước kia anh cũng không thích trẻ con, sao lại chợt muốn có con?" Cô có chút hoang mang tra hỏi.

"Còn không phải là bởi vì mẹ anh. Hơn một năm trước, bà tìm ba anh em bọn anh về, nói có một đại sự, trong vòng hai năm nếu không có chuyện
vui, bà sẽ nguy hiểm đến tính mạng." Nhắc tới chuyện này, trong lòng Cam Nhĩ Khiêm nổi giận, nói tiếp: "Vì vậy bà liền yêu cầu ba anh em anh, nếu không muốn kết hôn, sẽ phải sinh cháu cho bà vui đùa, nếu trong vòng hai năm không làm theo, thì phải trở về quản lý tập đoàn Đạo Hùng, bị đám lão già kia sai sử, anh cả và Nhĩ Toàn bị bà tính toán, đều kết hôn rồi."

Nghe xong nguyên nhân hậu quả, Giang Tử Tự cười một tiếng.

"Cho nên để không trở về tập đoàn Đạo Hùng, anh mới vội vàng tìm người sinh con giúp anh?" Đây đúng là chuyện Cam phu nhân sẽ làm, bà luôn luôn lấy việc trêu các con làm thú vui.

"Em nợ anh, cho nên em phải giúp anh." Anh yêu cầu một cách hiển nhiên.

"Em nào có nợ anh cái gì?" Cô không có ý định để mặc anh yêu cầu.

Anh đúng lý hợp tình mở miệng, "Em nợ anh một lời giải thích, còn nữa,năm năm nhớ nhung." Mấy năm qua yêu thương oán hận cô, đó là dạng khổ sở ám ảnh anh, làm sao có thể nói vài ba câu có thể rõ ràng được.

Trong mắt của anh tình cảm rõ ràng mãnh liệt, làm ngực Giang Tử Tự chấn động. Năm năm qua, tình cảm cô cất giấu sâu trong đáy lòng, giống như tràn vào ngực cô, trong nháy mắt bừng lên, dâng lên trong lồng ngực, khiến cô trở tay không kịp.

Cam Nhĩ Khiêm không để cho cô trốn tránh, tiến sát, "Em chỉ có hai lựa chọn, thẳng thắn nói cho anh biết rốt cuộc năm đó Chí Mậu đã nói gì với em, hoặc là sinh con cho anh?"

Một hồi lâu, cô mở miệng, "Em không muốn...... can thiệp giữa anh và Kim Khiết."

Anh giải thích, "Anh và cô ấy không phải như em nghĩ, giữa chúng ta cũng không có tư tình nam nữ."

"Hai người rốt cuộc là......"

"Trừ phi Kim Khiết tự mình nói cho em biết, nếu không anh cũng không có cách nào tiết lộ chuyện riêng của cô ấy, anh có thể nói cho em là anh và cô ấy ngoại trừ tình bạn, không có bất cứ tình cảm gì, cô ấy đối với anh cũng vậy."

Nhìn chăm chú vào anh giây lát, Giang Tử Tự lựa chọn tin tưởng lời anh nói. Nếu nói như vậy...... Như vậy ước định giữa cô và Du Chí Mậu...... Chính là cô thắng!

Trong khoảnh khắc này ngực cuồn cuộn nổi lên niềm vui mừng như điên, cô kích động đến nói không ra lời.

Thấy thế, cho là cô vẫn không tin lời của anh, Cam Nhĩ Khiêm nóng nảy.

"Anh và Kim Khiết thật sự không có gì, bon anh chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, nếu em không tin, anh nói Kim Khiết tới 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện