Hừm… có rồi!
sau một lúc suy nghĩ, yozora liền nghĩ ra biện pháp. hắn lập tức nói với ayame.
“như vậy đi, ta cũng không cầu báo đáp gì, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng muốn báo đáp thì…”
nghe tới đây, ayame liền căng thẳng trong lòng. không nói tới việc yozora trầm ngâm suy nghĩ một lúc khiến ayame thấp thỏm trong lòng, chỉ tính tới việc dù là gia chủ của một gia tộc nhưng tộc yomogawa hiện giờ ngoại trừ thiết giáp thành ra cũng chẳng có được thứ gì ra hồn cả. nếu như yozora cho ra một yêu cầu mà nàng không thể thoát mãn bây giờ thì mọi chuyện sẽ rất là khó xử!
nhưng dù thế nào thì nàng cũng sẽ đồng ý! cùng lắm thì đền bù cho những thứ có cùng giá trị!
“...cho phép ta được gọi thẳng tên của ngươi nhé.”
“vâng!”
ngay khi yozora vừa nói hết câu, ayame liền theo bản năng đáp ứng, nhưng sau đó liền sửng sốt. không phải do yêu cầu của yozora khó khăn hay dễ dàng gì, chỉ là nó hơi đặc biệt thôi.
“wa..waraiki-sama! ng..ngài chắc chắn yêu cầu của mình là việc này không?” yozora mộng bức nhìn xem mặt ayame đỏ lên lắp bắp nói.
hơn nữa phản ứng của mọi người xung quanh xem ra cũng không bình thường cho lắm. ikoma thì khâm phục nhìn hắn, mumei thì nhìn có vẻ không quan tâm nhưng dựa vào con mắt cứ liếc nhìn hắn thì có vẻ nàng cũng không bình tĩnh như vẻ ngoài, riêng kurusu thì đang dùng ánh mắt như muốn chém hắn ra lầm ngàn mảnh nhìn chằm chằm vào yozora.
đậu! đừng nói là đạp phải mìn nha! chả lẽ ở thế giới này xưng hô tên giữa nam và nữ chỉ dành cho người yêu hay vợ chồng với nhau?
yozora nghĩ tới đây liền lập tức giải thích:
“mặc dù ta không biết ở đây việc gọi tên nhau có ý nghĩa gì không nhưng ở chỗ của ta thì nó chỉ là cách xưng hô giữa hai người bạn thân thiết với nhau thôi, không có ý nghĩa gì đặc biệt đâu!”
ngay khi yozora giải thích thì những biểu cảm kì lạ của mọi người mới biến mất, nhưng bầu không khí kì lạ này thì vẫn còn lại đó.
“v..vậy à... nếu vậy thì ngài cứ tự nhiên gọi ạ.” ayame trả lời, mặc dù ý nghĩa của câu nói không như nàng nghĩ nhưng không hiểu sao nàng lại thấy một ít mất mác trong lòng.
đúng như yozora suy đoán, việc gọi nhau bằng tên rất có ý nghĩa trong thế giới có bối cảnh nhật bản hồi cách mạng công nghiệp như này, nhất là khi ayame lúc trước là đại tiểu thư, bây giờ là gia chủ của gia tộc yomogawa.
“cảm ơn! mà ngươi cũng có thể gọi ta là yozora, không cần thêm kính ngữ hay gì đâu!” nghe thấy ayame đồng ý, yozora liền cười, đồng thời đưa ra một đề nghị.
“vâng. từ đây xin nhiều chỉ giáo, yozora-san.” ayame đồng ý, nhưng chỉ tới mức xưng tên nhau mà thôi, nếu như muốn nàng bỏ kính ngữ ra thì vẫn còn một chặng đường dài phải đi đây!
yozora suy nghĩ. thú thật thì hắn không quen việc gọi nhau bằng họ với kính ngữ bên nhật bản, cho nên nếu được thì hắn muốn mọi người gọi nhau bằng tên hơn, việc đó khiến cho mọi người có cảm giác thân thiết hơn.
…
“thời gian cũng trễ rồi, ta xin phép đi trước.” sau một lúc trò chuyện với nhau, ayame liền đứng dậy cáo từ. dù sao thì nàng vẫn còn nhiều việc phải lo lắm.
“đi cẩn thận. nếu có việc gì khó thì cứ đến nhờ ta trợ giúp, ta sẽ cố gắng trong phạm vi thực lực của bản thân.” yozora cũng không giữ lại, hiện giờ thiết giáp thành chỉ mới vượt qua cơn nguy khó thôi. là một người lãnh đạo, ayame cần nhanh chóng đưa ra mục tiêu tiếp theo của thành lũy di động này.
hơn nữa, yozora cũng để lại một hứa hẹn cho ayame, tên trưởng lão đi theo khi nãy đã bị yozora “khuyên” đi về từ khi bắt đầu rồi, nhưng ánh mắt âm trầm của hắn khi nhìn về phía ayame thì yozora vẫn phát hiện được. nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì kế tiếp ayame sẽ gặp phải những vấn đề khó khăn, nên yozora quyết định đưa cho ayame một lời hứa giúp đỡ.
“vâng!” nghe thấy vậy, ayame liền tươi sáng lên. dù không nhìn thấy cảnh tượng yozora sử dụng linh lực dọn dẹp bọn kabane nhưng chỉ từ nghe kể thôi nàng cũng đoán được sức mạnh đó mạnh mẽ cỡ nào.
hơn nữa, chỉ từ cuộc nói chuyện mới đây thì ayame cũng biết được trình độ tri thức và trí tuệ của yozora cao tới cỡ nào. nếu có được sự giúp đỡ của yozora thì dù nàng không tự tin sẽ giải quyết được mọi vấn đề nhưng giải quyết được 90% vấn đề tự tin thì nàng vẫn có.
sau khi đưa tiễn ayame xong "bước từ bàn khách tới của phòng" thì yozora liền cảm nhận được một ánh nhìn u oán phía sau lưng