Sau khi trở lại, Ayame ngay lập tức xin phép về trước, để Kajika ở lại một mình.
Ikoma cùng Kajika nghĩ là do Ayame còn có công tác chưa hoàn thành nên không hề nghi ngờ gì cả, chỉ có Yozora và Mumei biết đây là do nàng cần phải về trước để chuẩn bị cho kế hoạch mà thôi!
“Mọi thứ đều đã sẵn sàng rồi! Giờ chỉ còn chờ tới lúc đó thôi!” Yozora nhẹ nhàng nói, nhìn về phía lửa trại.
Ai mà ngờ được chỉ một vài phút nữa thôi thì cảnh tượng yên bình trước mắt sẽ bị phá vỡ cơ chứ?
…
Quả nhiên không ngoài dự đoán, chỉ ít phút sau là Yozora đã cảm nhận được nồng độ năng lượng ở chỗ lửa trại tăng lên nhanh chóng!
“Nhanh lên! Nó bắt đầu phát tác rồi!” Yozora ngay lập tức kéo Mumei chạy đi, không quên nhắc nhở đôi uyên ương gần đó một tiếng!
Ikoma đang cười nói với Kajika nghe thấy Yozora nói vậy liền nhớ tới sự kiện chính của đêm nay, liền quay sang nói với Kajika:
“Kajika! Chúng ta phải nhanh chóng trở lại lửa trại thôi!” Vừa nói, hắn vừa kéo tay Kajika đứng lên.
Dù Kajika không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nàng biết những lúc thế này mình nên đi theo trước, còn hỏi chuyện thì để sau hỏi cũng không muộn.
Tuy nhiên, Ikoma lại gặp phải một vấn đề.
Thời gian chuyển hoá của con người từ khi có triệu chứng tới khibiến thành kabane thường chỉ có vài giây, dù cho Yozora có thông báo trước khi bệnh phát tác thì cũng chỉ có chưa tới một phút để tới chỗ lửa trại nếu muốn cứu kịp người đó!
Dùng tố chất của một Kabaneri thì Ikoma có thể dư sức làm việc đó, nhưng Kajika thì không thể! Nàng chỉ là một người bình thường, nếu cố gắng bắt kịp tốc độ của Ikoma thì nàng sẽ bị thương mất!
Ngay lúc Yozora đang xoắn quýt không biết phải làm gì thì giọng của Yozora truyền từ phía trước liền cho hắn đáp án.
“Bế lên mà chạy!” Chỉ thấy Mumei đã được Yozora bế lên theo kiểu công chúa trước ngực, nhìn nàng áp sát mặt mình vào ngực của Yozora cộng với đôi tai đỏ rực thì có thể nhìn ra nàng đang cực kỳ xấu hổ!
“Xin lỗi! Kajika!” Không kịp nghĩ nhiều, vừa nhìn thấy Yozora làm như vậy thì Ikoma liền làm theo.
Kajika chỉ cảm thấy cơ thể mình bỗng nhẹ đi, sau đó thì mình bị Ikoma bế theo kiểu công chúa chạy!
Giờ thì nàng hiểu cảm giác của Mumei rồi.
Quá xấu hổ đi! Nhưng cũng quá hạnh phúc! Địa sát mặt vào ngực của Ikoma, Kajika nghĩ thầm.
Thế là chúng ta có một cảnh tượng kì lạ.
Hai năm thanh niên bế hai thiếu nữ chạy băng băng ngoài dã ngoại! Chỉ cần điều kiện đổi một chút thì hai thằng này đủ để lên phường uống trà rồi! Chưa nói trong hai thiếu nữ có một người chỉ mới 12 tuổi!
…
Ở chỗ lửa trại, mọi người vẫn chưa biết biến cố sắp diễn ra, họ vẫn còn vui cười ca hát bên ánh lửa thậm chí những người võ sĩ cũng đã bỏ xuống cảnh giác mà bắt đầu chơi bời.
— QUẢNG CÁO —
Nhìn xem cảnh này, Ayame thở dài.
Nếu như Yozora không cảnh báo cô thì với trạng thái hiện giờ của mọi người chắc chắn không thể phản ứng kịp khi bệnh bùng phát được.
Tới lúc đó thì thương vong của đoàn người sẽ rất nhiều, thậm chí nếu xui xẻo thì cả đoàn bị hủy diệt là chuyện bình thường!
Nghĩ tới đây, Ayame liền bắt đầu hành động.
Nàng ra lệnh cho Kurusu:
“Kurusu! Lập tức chấn chỉnh lại tất cả võ sĩ!”
“Vâng!”
Dù không hiểu lí do cho mệnh lệnh của Ayame nhưng Kurusu vẫn tuân lệnh hành động.
Chỉ thấy tất cả võ sĩ còn đang vui chơi ngay lập tức bị triệu tập lại, khiến bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thậm chí có vài người đã bắt đầu phàn nàn về mệnh lệnh này của Ayame!
“Sao tự nhiên chủ thượng lại triệu tập chúng ta vậy?”
“Không biết.
Nhưng chắc có chuyện gì quan trọng lắm.”
“Chậc! Ngay lúc mọi người đang chơi vui!”
“Uy! Ngươi muốn chết hay sao mà lại phàn nàn!”
“Biết là vậy, nhưng chúng ta đã đứng gác cả ngày rồi! Phải cho chúng ta nghỉ ngơi tí chứ!”
“Thôi.
Cố gắng chịu tí đi!”
…
Những lời kiểu đó cứ một ngày nhiều, từ từ thì nó cũng truyền tới tai của Ayame.
Dù vậy, nàng vẫn không quan tâm mà chỉ nhìn chằm chằm vào đám đông.
Việc bây giờ của nàng là ngay lập tức ra lệnh cho võ sĩ ổn