Giải tệp đề trên bàn đôi tay nhỏ nhắn viết từng chữ , cúi đầu che giấu một tia rảo hoạt cô không cẩn thận làm rơi cục tẩy xuống đất .
" À.... cục tẩy rơi mất rồi để mình nhặt lên " cô cúi người nhặt cục tẩy lên vui cười nói " nhặt được rồi "
Thế là cả chiều hôm đó cô cậu chỉ say mê học bài . Từ sau lần đó lúc nào cô cũng vui vẻ chăm chỉ học bài để có thể được gần cậu hơn .
Thẩm Mặc giúp đỡ cô học nhưng cái câu nói đôi bạn cùng tiến đã kết thúc từ buổi nào từ sau khi học cùng cậu thành tích cũng bắt đầu đi lên hết học kì một cũng đã vươn lên đứng 27 của lớp .
Từ khi cậu làm hội trưởng hội học sinh đều có nữ sinh đến tặng quà là tên tiểu tử ngốc này đều nhận hết quà và thư nhận đem về lại quăng vào một xó .
Mấy lần cô đến nhà học đều thấy những lá thư được vo viên quăng vào sọt rác mà giường như chưa từng đọc qua chúng .
Trong lòng lại có chút hưng phấn cô vờ như không thấy hỏi lại " Này..chỗ thư và quà cậu sử lí như thế nào đấy !"
" Quăng vào thùng rác còn quà thì cho hội bạn , hừm..ngứa mắt "
" Bọn họ mà biết sẽ giết cậu đấy ! mà tại sao không chọn thử một người thử yêu xem sao !"
" Không phù hợp "
" Vậy cậu thích loại người như thế nào ?"
" Như cậu "
Nhiên Nhiên phát ngốc tại chỗ hỏi lại " có thể coi đây là một lời tỏ tình không đấy "
" Ngu ngốc .., học đi xem như tôi đang nói đùa "
Cô ngây người không biết lời đối phương nói đâu là thật đâu là giả , nhưng rốt cuộc lời đối phương nói thế nào cũng khiến cô đủ hạnh phúc .
Tuyết trời mùa đông dần lạnh cóng nhiệt độ có khi xuống 10°C một cô nhóc mười bảy tuổi một tuần hai buổi vẫn đang cố gắng đi học , quần áo trên người kín mít đạp xe mini đến nhà Thẩm Mặc học bổ chợ .
Mỗi lần đến đã thấy người kia đứng ở trước cửa khuôn mặt luôn đăm chiêu nhìn về phía con gái nọ vẫn đi , cô xuống xe đem xe đạp vào nhà cậu , cả người cô giun lên vì rét đôi tay lạnh cóng đến nỗi chẳng thể mang được chiếc balo .
Thẩm Mặc vươn tay ra đỡ lấy nó xuýt xa hỏi " rét không ? , lần sau để tôi chở cậu đi cũng được "
Nhiên Nhiên xua tay nói " không...không sao tôi đến được cũng không rét lắm đâu cám ơn cậu