Thẩm Mặc cười trừ nhìn hai người con gái bản thân bây giờ cũng không biết nói gì. Nhiên Nhiên nhướn mày nhìn cậu rồi thôi.
Căn phòng trọn nhỏ nhìn ra ngoài một cảnh tượng sớm mia yên ắng đến lạ, xe cộ trưa được đông như giữa ngày cho lắm tâm trạng cô lúc này sao xuyến đến không thôi.
Tia nắng mờ ảo đã bị tầng mây che phủ lấp ló đàng xa dần dần chiếu sáng khắp cả thành phố nhỏ, bầu không khí mát mẻ lại thêm ngày chủ nhật chẳng có gì ngoài ăn.
Cả buổi sáng hôm đó Nhiên Nhiên và Lệ Hoa hết ăn vật rồi lại xem phim mà không để ý Thẩm Mặc đã ra về từ hồi nào.
Cố ngó lại căn nhà mà mình và Lệ Hoa bầy bừa đã được dọn dẹp đâu vào đấy thật cẩn thận, mùi hương nhẹ nhàng từ nước lau sàn ở nền gạch vừa khô.
Nhiên Nhiên mỉm cười nhưng về sau cô lại cảm thấy ngại ngùng khi nghĩ đến cậu, bản thân lại bị cậu nghĩ là ở bẩn nhưng thật ra cô cũng có hơi ở bẩn thật.
Bỏ qua suy nghĩ sang một bên cô quay lại nhìn bạn mình đang nằm ăn hết cả hơn chục gói bim bim và đang nằm lướt tik tok xem mấy anh đẹp trai, nam thần gì đấy trên đó hơi tí lại hét toáng lên khiến cô giật mình.
Nhiên Nhiên bấm đồng hồ đã đến 12 giờ trưa mà cũng ngại đứng lên đi nấu ăn, cô nghĩ mình đã lười rồi mà trong khi đó Lệ Hoa cũng lười nốt.
"Ê" Nhiên Nhiên cất tiếng nói làm sự chú ý của Lệ Hoa hướng về phía cô.
" Gì đấy"
" Vậy không định đi nấu cơm trưa hay gì?"
" Ui dời, có đói đâu mà ăn từ sáng tới giờ ăn vặt lưng lưng bụng rồi"
Lệ Hoa tiếp tục quay lại xem phim tiếp, cô cũng cảm giác không đói nữa vậy là nhắm tít mắt lại ngủ thiếp đi.
Một lúc sau……
\*Cốc cốc cốc\*
" Nhiên Nhiên……Lệ Hoa……"
(Im lặng)
Nhiên Nhiên nhè nhẹ mở mắt mới phát hiện mình đã ngủ từ lúc nào không hay, cố quay đầu sang bên cạnh mình cũng thấy Lệ Hoa đang năm ngủ say như chết lâu lâu cô để ý thấy Lệ Hoa còn ngái ngủ nữ chứ. Nhiên Nhiên chưa định hình được chuyện gì thì phía ngoài lại có tiếng kêu.
" Nhiên Nhiên"
Cô chợt tỉnh ngủ hẳn nhìn ra phía cửa nhưng lúc này cửa đang chốt trong nên cô đành phải đi ra. Nhiên Nhiên nhận ra giọng nói đó là của chị Vân Anh liền một phát lao thẳng ra mở cửa.
"Em đang ra…"
Khi Nhiên Nhiên vừa bước chân xuống giường nền gạch lanh lảnh vì chân cô đang ở trên giường ấm áp mà đột nhiên thay đổi không khí như vậy có hơi giật