Lục Tri ngồi trước lửa trại, trong lòng lại nghĩ đến những lời Du Phinh Phinh vừa nói với cậu.
Cô nói: "Đối với Kiến Vi, em là biến số quá lớn.
Chị có thể thấy rằng em rất xuất sắc, tương lai của em có vô số khả năng, nhưng cậu ấy thì khác.
Đừng nhìn cậu ấy như vậy, thật ra cậu ấy rất mỏng manh, nếu em đồng ý với cậu ấy, rồi một ngày nào đó lại rời bỏ, cậu ấy sẽ không chịu nổi."
Ánh lửa chiếu rọi lên khuôn mặt anh tuấn của Hạ Kiến Vi, Lục Tri ngẩn ngơ nhìn anh, cậu vẫn không cách nào đánh đồng hai chữ mỏng manh này với Hạ Kiến Vi.
"Cơ hội tốt như vậy, chúng ta hãy chơi trò chơi đi." Có người đề nghị.
Nhiều người chơi trò chơi đương nhiên là náo nhiệt, cũng không thiếu nhiều tên muốn chơi khăm.
"Chúng ta chơi cái đó đi, tôi có bạn không có ấy, mỗi người thay phiên nhau nói một chuyện mình đã từng làm nhưng người khác chưa từng, người thua phải hoàn thành mạo hiểm hoặc lời thật lòng mà người thắng chỉ định."
"Chơi! Ai sợ ai!"
Chờ Lục Tri định thần lại thì mọi người đều đã ngồi thành một vòng, bất ngờ người ngồi bên cạnh cậu lại là Hạ Kiến Vi.
Một cô gái cao cao giơ tay nói: "Tôi nói trước, tôi đã từng không mặc quần áo và vẽ thuốc màu* đi ra đường mà không bị phát hiện."
(nghệ thuật body painting)
Mọi người mở to mắt, hít một hơi khí lạnh, "666*, không dám so, không dám so."
(ngầu lòi, lợi hại)
"Đừng vừa lên đã tàn nhẫn như vậy chứ."
Cô gái dáng cao cười hất cầm, "Nào, mỗi người đều cho biết đêm đầu tiên của mình là khi nào đi."
"Vừa lên đã kích thích như vậy!"
Nhưng cũng vì sự táo bạo của cô mà bầu không khí được hâm nóng một cách trơn tru.
Khi đến lượt Diêm Hồng Phi, Diêm Hồng Phi thế mà lại đỏ mặt, Du Phinh Phinh thấy không quen anh ta cọ tới cọ lui, trực tiếp khí phách mở miệng nói: "Vào đêm ngày chúng tôi kết hôn."
Ở đây đều là bạn của Du Phinh Phinh, nhao nhao tò mò hỏi cô: "Tớ nhớ hai người yêu nhau nhiều năm rồi mà nhỉ, đến kết hôn mới làm?"
Du Phinh Phinh trợn trắng mắt, "Anh ta nói hành vi quan hệ trước hôn nhân là không tốt, có một lần tớ với anh ta uống quán chén, quần cũng đã cởi, đột nhiên anh ta bò dậy nói như thế không tốt, anh ta sẽ chịu trách nhiệm với tớ."
Cả mặt Diêm Hồng Phi đỏ bừng, muốn bụm miệng Du Phinh Phinh lại, "Đừng nói nữa! Em là phụ nữ, có thể biết xấu hổ được hay không, đừng nói những chuyện này."
Du Phinh Phinh nhún vai, cũng không cảm thấy chuyện này có sao.
Mặc dù mọi người cười trêu chọc Diêm Hồng Phi không có gan, nhưng trong lòng các cô gái lại vẫn rất hâm mộ Diêm Hồng Phi có thể trân trọng Du Phinh Phinh như vậy.
Qua Diêm Hồng Phi và Du Phinh là đến lượt Lục Tri, khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp còn hơi hiện sự non nớt của Lục Tri trong ánh lửa như một đóa hoa trên đỉnh núi chỉ có thể nhìn từ xa.
"Tiểu Lục vẫn là bạn nhỏ, đêm đầu tiên chắc chắn còn rồi."
Mấy cô gái nhìn mặt Lục Tri, tình thương của mẹ một giây bị kích phát ra, hoàn toàn không tin Lục Tri không phải là gà tơ.
Nhưng các chàng trai lại không cho là thế, "Vậy thì chưa chắc, năm mười bảy tuổi tôi đã không còn là trai tân."
"Câm miệng! Tiểu Lục chính là đứa trẻ ngoan, đừng bắt em ấy đánh đồng với cậu!"
Dưới ánh mắt của mọi người, Lục Tri nhàn nhạt mở miệng nói: "Tôi chưa từng yêu đương."
Mấy cô gái thở phào nhẹ nhõm một hơi, cho các chàng trai một cái nhìn đắc ý.
Lượt sau Lục Tri chính là Hạ Kiến Vi, Hạ Kiến Vi không chỉ có diện mạo như cao thủ đi qua vạn bụi hoa, mà khả năng lấy lòng người khác của anh cũng làm người ta nghĩ rằng anh là một kẻ phong lưu.
"Xem chừng Kiến Vi cũng không nhớ đêm đầu tiên của mình là khi nào nhỉ."
"Đây không phải là làm khó cậu ấy sao."
Diêm Hồng Phi nghe thấy lời nói đương nhiên của bọn họ, xấu hổ muốn mở miệng nói, nói ra có thể mọi người sẽ không tin, mọi người thật sự hiểu lầm rồi, thật ra Hạ Kiến Vi vô cùng ngây thơ, cậu ta hai muốn tám tuổi mới có mối tình đầu.
Hạ Kiến Vi nhếch khóe môi, hoàn toàn không cảm thấy có gì đáng xấu hổ, nói: "Tôi không biết đêm đầu tiên là khi nào, cái này phải hỏi người trong lòng của tôi."
Lục Tri vừa nghe đã hiểu, ý của Hạ Kiến Vi là quyền quyết định đêm đầu tiên sẽ diễn ra khi nào thuộc về cậu.
Diêm Hồng Phi và Du Phinh Phinh là hai người biết nội tình cũng nghe hiểu lời tán tỉnh trắng trợn và không biết xấu hổ của Hạ Kiến Vi, nhưng người khác lại không biết, vẫn cho rằng mình đoán đúng rồi, Hạ Kiến Vi đi qua vạn bụi hoa, căn bản nhớ không được đêm đầu tiên là khi nào.
Mấy cô gái lại hóng hớt hỏi Hạ Kiến Vi, người trong lòng của anh là ai.
"Không phải chỉ cần trả lời một câu hỏi thôi sao?" Hạ Kiến Vi cười híp mắt nói.
Lúc lại đến lượt Diêm Hồng Phi, dáng vẻ Diêm Hồng Phi như đã tính trước, nói: "Tôi đã từng không tắm nửa tháng!"
Anh ta vừa mở miệng, mọi người lập tức dùng một ánh mắt khó tả nhìn anh ta, rồi lại đồng tình nhìn về phía Du Phinh Phinh.
"Thật là vất vả cho Du Phinh Phinh không rời không bỏ cậu ta."
Du Phinh Phinh lắc đầu, nói: "Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, ai bảo tớ mắt mù chứ."
Diêm Hồng Phi vội vàng giải thích: "Khoảng thời gian đó công việc của tôi quá bận rộn, đến thời gian ngủ còn không có chứ đừng nói tắm rửa."
"Được được được, chúng tôi không so nổi."
Đúng lúc này Lục Tri bỗng giơ tay lên nói: "Tôi cũng từng, có một năm nghỉ đông tôi theo một người chú đi đến vùng sâu vùng xa, nguồn nước nơi đó khan hiếm, ngay cả nước uống cũng không đủ, càng miễn bàn đến tắm rửa."
"Vậy mà còn có một nơi như thế sao? Nhưng người chú đó của em cũng thật là, dẫn một đứa trẻ như em đến nơi hẻo lánh như vậy cũng không sợ không an toàn.".
Truyện BJYX
Lục Tri không giải thích, cậu đi không phải để chơi, mà là để kiếm tiền.
Năm đó Lục Thâm mắc bệnh nặng, cần tiền chữa bệnh, đúng lúc cậu đang làm thêm ở cửa hàng thức ăn nhanh vì cơ duyên xảo hợp mà quen biết với người chú đó.
Đối phương thiếu một người giúp đỡ, ban đầu Lục Tri tưởng buôn lậu thứ gì đó, cũng do dự rất lâu, sau đó cậu mới biết người chú kia chuyên đi đến những nơi xa xôi để thu thập các loại dược liệu kỳ quái, lúc này cậu mới đồng ý đi cùng đối phương một chuyến này.
Bởi vì người chú đó mà Lục Tri học được rất nhiều điều, lái xe cũng là học được khi đó.
Hạ Kiến Vi lại không nghĩ đơn giản như những người khác.
Theo anh biết thì vòng quan hệ của Lục Thâm không rộng, không có khả năng quen kiểu người sẽ dẫn Lục Tri đến nơi xa xôi này, nói như vậy thì người