Khâu Hàn quay đầu nhìn Diệp Huyên Thành, nghĩ thầm thì ra y cũng nhớ rõ chuyện này, vì sao chỉ có mình cậu hoàn toàn không có ấn tượng gì vậy, có lẽ là bởi vì khi ấy cậu còn nhỏ, gặp quá nhiều người ở Khâu Gia Tửu phường nên không nhớ nỗi đi?
Bratt lại cùng Diệp Huyên Thành khách sáo vài câu, sau đó dẫn bọn họ qua ngồi xuống nói chuyện.
Nghe nội dung Diệp Huyên Thành cùng Bratt nói chuyện phiếm, Khâu Hàn mới biết được thì ra Diệp Huyên Thành cùng Bratt cũng rất quen thuộc, hơn nữa còn đang ôn lại chuyện trước kia, Diệp Huyên Thành rất tự nhiên tạo đề tài để trò chuyện cùng Bratt.
Lúc trước Khâu Hàn vẫn luôn cho rằng, Diệp Huyên Thành là một người trầm mặc ít lời, không nghĩ tới y cũng có thể có thời gian nói chuyện phiếm như vậy, hơn nữa cậu nghiêm túc lắng nghe, tuy rằng lời nói nghe như là nói chuyện phiếm nhưng trước sau không có một câu nào là vô nghĩa, chỉ mỗi cuộc nói chuyện này mà Khâu Hàn cảm thấy chính mình học được rất nhiều.
Bratt đang nói chuyện với Diệp Huyên Thành vui vẻ thì một người có thân hình cao lớn đi tới, nhìn Bratt nói: “Ba, ngài có khách?”
Bratt hướng Diệp Huyên Thành giới thiệu nói: “Đây là con trai tôi, Pearson.” Lại hướng Pearson giới thiệu nói: “Vị này chính là tiên sinh Diệp Huyên Thành.”
“Chào ngài Diệp tiên sinh, tôi có nghe ba tôi nhắc tới ngài, rất vui khi được gặp ngài.” Pearson duỗi tay ra với Diệp Huyên Thành.
“Xin chào.” Diệp Huyên Thành đứng dậy bắt tay với anh.
Ánh mắt Pearson chuyển hướng sang Khâu Hàn, ánh mắt anh có hơi chút sửng sốt, sau đó một trận như có như không: “…… Vị này chính là?”
Bratt nói: “Đây là cháu một người bạn của ba, cậu ấy tên Khâu Hàn.”
“Xin chào.” Pearson lại duỗi tay về phía Khâu Hàn.
“Xin chào.” Khâu Hàn cũng đứng lên bắt tay.
Tay Khâu Hàn nhỏ hơn tay Pearson rất nhiều, Pearson cảm thấy tay Khâu Hàn rất nhỏ, nhéo rất thoải mái, thời điểm Khâu Hàn muốn đem tay rút về, anh quên buông ra, Khâu Hàn nghi hoặc nhìn anh một cái, lúc này anh mới buông tay Khâu Hàn ra.
Qua khúc chào hỏi, Pearson cũng ngồi xuống, nghe ba anh cùng Diệp Huyên Thành đang nói chuyện gì, chỉ là ánh mắt anh thường thường nhìn về phía Khâu Hàn, dù cho Khâu Hàn trì độn cũng cảm nhận được.
Khâu Hàn nghi hoặc nhìn thẳng anh một cái, anh thấy Khâu Hàn nhìn về phía mình, đối với Khâu Hàn mỉm cười một chút, mí mắt Khâu Hàn không tự chủ được nhảy lên một chút.
Tuy rằng nhìn như đang nói chuyện phiếm nhưng trong quá trình đang nói chuyện, đã đại khái xác định ý đồ lẫn nhau, nếu như thật sự muốn hợp tác, có thể chuẩn bị tốt tư liệu lại nói chuyện sau
Bratt mời Diệp Huyên Thành cùng Khâu Hàn cùng nhau dùng cơm, lúc bọn họ dời bước tới nhà ăn, Pearson cũng đi theo qua.
Bratt cảm thấy nghi hoặc, hỏi anh không phải có hẹn với bạn sao, như thế nào còn không ra khỏi cửa.
Pearson lại nói là lâm thời hủy bỏ, vì thế bốn người cùng nhau dùng cơm.
Lúc dùng cơm, Khâu Hàn bởi vì ánh mắt Pearson thường thường nhìn về phía mình, còn có khi thỉnh thoảng nhìn cậu mỉm cười, trong lòng có loại cảm giác kỳ quái không thoải mái.
Khâu Gia Tửu phường muốn đứng vững ở thị trường nước ngoài, trên cơ bản đều là Diệp Huyên Thành xử lý, y cùng Bratt giao dịch rất thuận lợi, mà Khâu Hàn thì lại tiếp tục học tập, Diệp Huyên Thành cũng sắp xếp công việc cho cậu, bảo cậu tự mình học cách xử lý, như vậy tiến độ học tập của cậu sẽ nhanh hơn.
Chuyên ngành Khâu Hàn học chính là ngoại ngữ, hơn nữa cậu đã từng làm công việc phiên dịch, cầm văn kiện ngoại ngữ trong tay, cậu lập tức có thể trực tiếp đọc và ghi nhớ nội dung quan trọng.
Thời điểm Khâu Hàn báo cáo công tác cùng nội dung công việc cho Diệp Huyên Thành, Diệp Huyên Thành