"Tuấn Lâm à, nói vậy sao được con.
Con là cháu trai duy nhất của ông ấy, tức nhiên con phải gánh trọng trách kế thừa sự nghiệp gia tộc".
Ông ngoại Cậu nói.
"Con.....không được, con không muốn quay về đối mặt với ông ta.
Huống hồ......huống hồ con đã hứa sau năm 30 tuổi con sẽ sang ở với ba mẹ nuôi kế thừa sự nghiệp bên đó".
"CÁI GÌ?" Tất cả mọi người đều ngạc nhiên không thôi.
"Mọi người, con lớn rồi con muốn tự quyết định hướng đi cho mình.
Con chỉ muốn làm những gì con thích, con nhất định không quay về đó mọi người đừng khuyên con nữa.
Với lại đâu chỉ có con là cháu nhà họ Hạ".
"Nhưng mà Lâm nhi....".
Mẹ cậu vẫn muốn khuyên thêm hòng thay đổi lòng cậu nhưng đã bị ông chặn lại.
"Thôi, thằng nhỏ đã nói vậy rồi, bây tôn trọng quyết định của nó đi.
Nếu nó không thích thì đừng ép mãi như vậy".
Hạ Tuấn Lâm nghe ông nói xong liền chạy tới ôm lấy ông: "Ông! Con thương ông nhất".
"Thương ông thì kiếm cháu dâu cho ông đi".
"Ơ...chuyện này...."
Cậu nghe ông nói liền quay sang nhìn hắn, thấy hắn sắc mặt tối sầm lại, cái chân mày thanh tú nheo lại sắc như thanh kiếm nhìn cậu.
Cảm nhận được sự nguy hiểm từ ánh mắt của hắn, cậu di chuyển tầm mắt sang chỗ khác, cố lơ đi ánh nhìn của hắn.
"Chẳng phải con nói con lớn rồi sao, cũng phải tính đến chuyện yên bề gia thất chứ".
"Mẹ.
Con....à chị hai cũng chưa lập gia đình mà mẹ nên lo cho chị ấy thì hơn.
Con của mẹ đẹp trai có sức hút như vậy kiếm vợ không khó đâu mà".
"Ý em là sao?" Chị cậu quát.
Cậu ra hiệu với chị, xin lỗi vì lấy chị ra làm bình phong, còn hứa là sau này chị nói gì cũng sẽ nghe để bù đắp lại.
Thấy cậu nói vậy thì mọi người cũng không bàn tới chuyện này nữa.
Bà cậu lên tiếng: "Hai đứa mới về vô phòng nghỉ ngơi chút đi, lát nữa là ăn cơm được rồi.
À mà Nghiêm, con ở chung phòng với Lâm nhi nha".
"Dạ?"
"Có vấn đề gì hả? Số lượng phòng có hạn, vả lại hai đứa đều là con trai ngại cái gì".
Chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng thôi kệ mong là hắn không làm gì...
Tiếp theo đó là ông của cậu đi qua nhà hàng xóm, những người còn lại thì vào bếp chuẩn bị bữa cơm.
Hắn và cậu thì vào phòng.
Hắn bước