Cậu hướng về phía phát ra âm thanh, liền bị cô nhảy lên ôm cứng cổ, chân cũng treo lên hông cậu.
Một lúc sau thì thả chân xuống còn tay vẫn giữ yên trên cổ.
"Có biết tôi nhớ cậu lắm không? Cục đá chết tiệt".
Cô lấy đầu mình đập mạnh vào đầu cậu một cái rõ đau, cậu cũng chỉ đứng đó mặc kệ cô muốn làm gì thì làm.
cục đálà biệt danh cô đặt cho cậu thời đi học, bởi vì ấn tượng đầu tiên của cô về cậu không được tốt lắm.
Lúc nào cũng ngông nghênh, không xem ai ra gì.
Học thì giỏi thiệt nhưng lúc nào cũng lưu manh.
Cô thì lại rất hiền, xinh đẹp khiến nhiều ghen ghét, dễ bị bắt nạt mà chỉ biết khóc.
Có lần cậu nói những lời quá đáng xúc phạm cô liền bị cô cho ăn ngay một cái tát.
Cậu lại mặt dày, tiếp tục khơi lửa giận trong cô để nó bùng phát mọi uất ức ra một lần.
Và một cái tát nữa giáng xuống.
"Cậu không có tư cách nói tôi như vậy.
Cậu lấy quyền gì ép buộc tôi làm theo ý cậu, từ nay về sau tôi không bao giờ để các người muốn làm gì thì làm".
Khi cô bỏ đi, cũng là lúc nụ cười cậu nở trên môi.
Chỉ mong qua lần này không còn yếu đuối nữa, những lần cô bị người khác bắt nạt, sau mỗi lần đó cậu đều ở phía sau cảnh cáo từng người.
Đáng tiếc được một người nhưng không được một bầy.
Cậu đã nghĩ ra cách này vì muốn cô lột xác, không được yếu đuối như vậy nữa.
Hai cái tát này coi như đáng.
Cách này đúng là có hiệu quả, ngay hôm sau đã được ứng dụng thực tiễn.
Cô một thân tự phản bác lại những lời nói châm biếm, vì cô nói quá đúng nên cả bọn câm nín.
Khẩu chiến không thành, bọn họ tính ra tay với cô.
Cái tát có lẽ đến rất nhanh, cô cũng không kịp làm gì.
Rất may người đỡ là cậu.n
"Muốn yên ổn hay sóng gió".
Cậu chỉ đơn giản nói vậy thôi cũng đủ khiến mọi người sởn tóc gáy.
Toàn trường đều biết cậu có máu giang hồ, có đẹp có học giỏi nhưng cái tính lại trái ngược với ưu điểm của cậu.
(Đối với những người tính xấu cậu cũng phải xấu tính theo thì mới trị được).
Đám đông được giải tán, cậu đối mặt với cô: "Không được tỏ ra yếu đuối trước thế lực mạnh được biết không? Không có tôi cậu phải làm sao đây?"
"Hứ...Chẳng phải cậu cũng như họ sao?"
"Nếu không như vậy làm sao cậu được như hôm nay".
"Cậu.....cảm ơn"
"Không có