Cậu nghe chị mình liệt kê mà đau hết cả đầu, những người xung quanh cũng thế.
Không ngờ trách nhiệm của cậu lại nặng như vậy.
Ngay cả cậu cũng cảm thấy vậy, lúc trước xử lý mọi chuyện cũng đâu tới nổi sao qua lời chị mình nó lại phức tạp hóa lên như vậy.
Cậu vô tình quay mặt sang chỗ khác thì thấy mọi người đang hướng về phía mình, liền biết nguyên nhân chính hai chị em cậu lại đang là tâm điểm.
"Chị.
Thôi đi, chị không thấy người ở đây rất đông sao?"
"Biết sợ mất sĩ diện?"
"Sĩ diện của em bị chị làm mất rồi còn kịp sợ sao?"
"Em đang trách chị đó hả? Có biết khi không có em chị rối cỡ nào không, mọi thứ đều dồn hết lên đầu chị.
Còn em nhìn xem chỉ biết chơi bời".
"Em..........(nhìn hắn) em là đang bàn chuyện với đối tác mới của YS".
"Người đâu?"
"Trước mặt chị nè, chủ tịch tập đoàn MK.
Quy mô lớn như vậy đâu phải chị không biết?"
Cô nghi ngờ hỏi hắn: "Thật không?"
Nếu hợp tác với MK, YS cũng sẽ được nâng lên thêm một tầm cao mới.
Cô cũng nhiều lần muốn hỏi hắn, nhưng không có cơ hội.
Hắn nhìn cậu,cậu nhìn hắn.
Rồi hắn đối cô gật đầu.
"Vậy giờ sao?"
"Em chỉ muốn xin nghĩ một tuần thôi mà.
Có một tuần mà chỉ cũng không cho sao? Chị hai...."
Cậu chuyển sang năn nỉ chị,mong chị thay đổi mà cho cậu một chuyến thư giãn.Cậu cũng khá mệt mỏi với công việc văn phòng này rồi.
Đó là lý do cậu thà chọn cảnh sát cũng không chọn kinh tế.
"Được thôi".
Cậu còn chưa kịp mừng thì: "Với điều kiện là em phải hoàn thành hết đống văn kiện trong văn phòng.
Hiện giờ chỉ mới chất đầy bàn thôi".
"Hảaaaaaaaaaaaaa?"
"Thế nào?" Vừa hỏi vừa đưa điện thoại bấm số ba nuôi cậu.
"Em về liền, ngay và luôn".
Mọi thứ vừa xảy ra, tất cả những ai có mặt đều được chứng kiến.
Cảm thấy cậu và hắn xứng lại càng thêm xứng.
Gia cảnh tốt, thế lực không tầm thường.
Kể cả Khải Hiên cũng lấy làm ghen tị.
Nhận được câu trả lời như ý, cô ra xe trước do hắn còn chuyện muốn nói.
Nhưng hắn không nói gì ngoài việc nắm chặt tay cậu.
"Chỉ đi một lúc thôi, có đi luôn đâu".
Cậu mở miệng phá bầu không khí.
"Thật không?"
"Thật".
Sau đó cậu và chị mình về tập đoàn.
Hắn thì cho người đi theo, một lúc sau thì trực tiếp lái xe tới đó.
"Chị hai, chị đùa em hả?"
Vào đến phòng làm việc, cậu hoa hết cả mắt khi thấy toàn bộ tài liệu thật sự là chất đầy bàn.
Ngoài ra còn nằm rải rác trên sofa.
Làm sao mà chỉ trong mấy ngày cậu vắng mặt lại thành