Thẩm Nhu đang định chào tạm biệt, nghe vậy nhìn về phía Tư Minh Cẩm, ánh mắt kinh ngạc, “Nhà cậu ở ngay bên cạnh?”Nhà Tư Minh Cẩm ở tiểu khu xa hoa Sơn Thủy Nhất Sắc, đoạn đường bên ấy là khu nhà giàu, tiền thuê nhất định không rẻ chút nào.Thẩm Nhu lập tức từ bỏ suy nghĩ, vừa định mở miệng xin lỗi ý tốt của Tư Minh Cẩm, anh lại lên tiếng, giọng nói vẫn nhu thuận như cũ, “Cho thuê gấp, giá rẻ như cho.”Thẩm Nhu, “???”Còn có loại chuyện tốt như vậy sao?!Việc tốt như vậy, đương nhiên Thẩm Nhu không thể bỏ qua.Lời nói tới bên miệng cũng nuốt vào trong, khóe môi cong lên, cười vô cùng dịu dàng, “Vậy thì phiền hội trường đưa tôi đi một đoạn rồi.”“Được.” Trêи mặt người đàn ông là ý cười nhàn nhạt.Hai người tới xe, Tư Minh Cẩm thân sĩ giúp Thẩm Nhu mở cửa, chờ cô lên xe, Tư Minh Cẩm đi vòng sang ghế bên kia, vừa đi vừa mở điện thoại gửi tin nhắn wechat cho Tô Thành Húc.Hai ngày trước, chính miệng Tô Thành Húc nói với Tư Minh Cẩm, căn hộ cách vách nhà anh chính là anh ta mua.Bảo là muốn chuyển ra khỏi nhà họ Tô, làm hàng xóm của Tư Minh Cẩm.Sau đó mẹ anh ta vừa đấm vừa xoa ngăn cản, Tô Thành Húc cũng không chuyển được, phòng cũng cứ thế để không.Lúc này, Tư Minh Cẩm nhắn tin cho anh, muốn giúp Thẩm Nhu thuê căn hộ ấy.Dù sao phòng kia không ai ở cũng để đó phủ bụi.…Xe vừa vào tiểu khu Sơn Thủy Nhất Sắc, Thẩm Nhu nhận được điện thoại của Tần Lăng.Cô ấy nói rằng có hai phương án kế hoạch hôn lễ cần Thẩm Nhu xem qua.Chuyện hôn lễ ầm ĩ đã qua, tuy cô và Giang Trì Ý không đến được với nhau nhưng dù sao cô cũng vẫn là một nhân viên của Giai Ngẫu Thiên Thành.Chuyện công việc, Thẩm Nhu không thể từ chối được.Cho nên cô gửi định vị cho Tần Lăng, bảo cô ấy mang kế hoạch tới.Vừa vào bên trong, Tư Minh Cẩm cũng nhận được điện thoại của Tần Tu, nói là đã lấy được khóa phòng, đang đi tới Sơn Thủy Nhất Sắc.Không nghĩ tới Tần Tu và Tần Lăng lại tới cùng nhau.Tần Lăng đi nhờ xe của Tần Tu.Chuyện hai người là anh em khiến Thẩm Nhu kinh ngạc đến ngây người.Sao trước kia cô lại không biết Tần Lăng có một người anh trai là trợ lý của nhà thiết kế váy cưới lừng lẫy S chứ!“Sư phụ, em cũng không gạt chị mà, hôm nay em cũng mới biết ông chủ của anh trai em là S!”Tần Lăng đưa phương án thiết kế cho Thẩm Nhu, hai người ngồi ở sofa phòng khách trò chuyện.Tư Minh Cẩm để Tần Tu đi soạn hợp đồng thuê phòng, tiện thể mang chứng minh thư của Thẩm Nhu đi photo công chứng.Còn anh quay lại nhà mình, rót nước và gọt hoa quả mang sang cho cô.Nhìn thấy hai cô bé đang nói chuyện trêи sofa, sau khi anh đặt đồ ăn lên bàn trà cũng đi ra bên ngoài ban công.Anh muốn hút một điếu thuốc, nhưng đang chuẩn bị đốt lửa lại ngừng lại.Thật ra Tư Minh Cẩm cũng không thích hút thuốc cho lắm, thuốc lá và rượu đối với anh mà nói cũng chỉ là thứ để chống đỡ mỗi khi nhớ tới Thẩm Nhu mà thôi.Bây giờ có vẻ như không cần thiết nữa rồi.Người đàn ông bẻ điếu thuốc lá vứt vào thùng rác ngay cạnh.Anh dựa vào lan can, nhìn cô gái đang cười nói với Tần Lăng, suy nghĩ không khỏi trôi đi xa một chút.Trong trí nhớ của Tư Minh Cẩm, Thẩm Nhu luôn là người cười xinh đẹp, dịu dàng nhất.Sau khi vào hội học sinh, cô là người duy nhất không ra vẻ mình có chức cao.Thân là trưởng ban văn học xã hội, mỗi lần phải làm tập san của trường đều tự thân tự lực.Tư Minh Cẩm cũng không nhớ mình có bao nhiêu lần ở lại trường học, nhìn Thẩm Nhu vùi mình trong phòng nghỉ hội học sinh chăm chú làm việc.Khi đó cô thích buộc tóc đuôi ngựa, ngồi ngay bên cạnh cửa sổ, đeo tai nghe làm việc, vừa nhìn chính là cô gái văn tĩnh dịu dàng, tính tình vô cùng tốt.Tư Minh Cẩm thừa nhận, anh đối với Thẩm Nhu chính là gặp sắc nảy lòng tham, bị khí chất thanh lệ thoát tục đó của cô hấp dẫn.Nhưng chính thức đặt cô vào trái tim vì một lần tiệc tối tết nguyên đán của hội học sinh.Đêm đó, phó ban thể ɖu͙ƈ mang theo chút rượu trái cây, lúc phát hiện ra Thẩm Nhu đã uống hai ba chén.Có vẻ đó cũng chính là lần đầu tiên cô uống rượu, sắc mặt đỏ bừng, vẻ mặt cũng có chút hoảng hốt.Sau này suốt cả quá trình bữa tiệc, Tư Minh Cẩm vẫn luôn canh chừng Thẩm Nhu, ngồi cùng cô ở trêи bậc thang cửa sau hội trường.Dưới ánh sáng tối tăm, cánh tay thiếu nữ ôm lấy cổ anh, cõi lòng Tư Minh Cẩm vô cùng xúc động.Khi đó, Tư Minh Cẩm vẫn là một thiếu niên ngây ngô mới mười mấy tuổi.Tuy bởi vì hoàn cảnh có chút quái gở nhưng đáy lòng anh vẫn luôn khao khát có thể kết bạn với một người bằng tuổi, kết giao một cách bình thường.Cho nên cái ôm đó của Thẩm Nhu cũng coi như mở ra cánh cửa phong bế lâu ngày trong đáy lòng anh.Thân thể mềm mại ấm áp của cô như chạm tới nơi sâu nhất trong trái tim Tư Minh Cẩm.Anh nghĩ tới rất lâu trước đây, mẹ cũng từng ôm anh như vậy, cho anh tất cả mọi thứ ấm áp và dịu dàng nhất.Nhưng mà… mẹ đã bị anh hại chết.Vào năm anh sáu tuổi ấy……“Hội trưởng.”Giọng nói Thẩm Nhu vang lên bên tai, cô đưa đầu ngón tay chọc nhẹ lên cánh tay Tư Minh Cẩm.Người đàn ông đang dựa vào lan can nhìn về nơi xa lúc này mới có phản ứng, quay đầu đối diện với ánh mắt cô, “Sao vậy?”Trêи người anh khôi phục lại vẻ bình thản như thường ngày, giống như người vừa mới thất thần không phải là mình vậy.Thẩm Nhu chớp mắt mấy cái mới phản ứng lại, “Trợ lý Tần cũng đã về rồi, vậy chủ nhà bao giờ tới vậy?”Dù sao chuyện ký hợp đồng thuê phòng cũng cần phải có chủ nhà.Tư Minh Cẩm không nghĩ gì đã nói, “Anh ta có chuyện, không đến được nên để tôi kí thay.”“Hả?”“À, được.”Thẩm Nhu có chút mơ hồ, nhưng trong tiềm thức nghĩ chắc chắn Tư Minh Cẩm sẽ không lừa cô nên cũng không nghĩ nhiều.Căn hộ này có hai phòng ngủ một phòng khách, cô cũng rất thích.
Nhất là cách trang hoàng vô cùng ấm áp, hai cái ban công, ánh sáng vô cùng thích hợp.“Căn hộ này quả thật rất tiện nghi, nhưng có nhiều thứ đồ nội thất vẫn chưa mua sắm chuẩn bị… Sư phụ, chị định tự mình đi mua không?”Phòng trong có hai chiếc giường, một bộ sofa và một bàn trà, nhưng bên ngoài bàn ăn TV gì cũng không có…Tuy rằng tiền thuê thật sự đã rất rẻ.Thẩm Nhu cũng muốn nhưng chủ nhà vì không đủ nội thất nên cũng mới cho thuê giá rẻ như vậy, dù sao thì cô cũng biết bản thân mình đã mua bán có lời rồi.Căn hộ ở Sơn Thủy Nhất Sắc giá rất cao, trước đó cô cũng từng được xem thử phòng ở khu này, nhưng đều là bán ra, chưa từng thấy căn nào cho thuê bao giờ.Cô cảm giác mình có thể thuê được căn hộ này chính là do có tổ tiên hay Âu thần gì đó phù hộ!Về phần nội thất trong nhà, Thẩm Nhu tự có tính toán của mình.Ký hợp đồng xong xuôi, Thẩm Nhu nhận lấy khăn tay Tư Minh Cẩm đưa cho mình vừa lau vừa nói lời cảm ơn.“Làm phiền cậu rồi, cậu lại giúp tôi thêm lần nữa.”Trưa nay vừa mới mời anh được một bữa cơm cảm ơn về chuyện ngày hôm trước, bây giờ lại thiếu nợ anh thêm một ân tình nữa, Thẩm Nhu có chút ngượng ngùng.Tư Minh Cẩm cười cười, “Sau này sẽ là hàng xóm rồi, cần giúp gì được tôi sẽ giúp cậu.”Thẩm Nhu gật đầu liên tục, không biết nên làm gì, lúc này chỉ cảm thấy kϊƈɦ động mà thôi.Lúc sinh thời vậy mà có thể trở thành hàng xóm với một nhân vật truyền thuyết như Tư Minh Cẩm!…Sau khi ký xong hợp đồng, Thẩm Nhu và Tần Lăng cùng nhau rời đi.Là Tần Tu lái xe đưa bọn họ đi, bởi vì ba rưỡi chiều nay Tư Minh Cẩm có chuyến bay sang London, cần phải thu thập hành lý.Xe dừng trước cửa Giai Ngẫu Thiên Thành, Thẩm Nhu và Tần Lăng cùng nhau xuống xe.Chờ lúc Tần Tu quay đầu rời đi, Tần Lăng mới hỏi Thẩm Nhu, “Sư phụ, chị thành thật khai báo mau, chị và Giang phó tổng giải trừ hôn ước không phải do S đấy chứ?”Tần Lăng nháy mắt ra hiệu, mặt đầy bát quái.Thẩm Nhu hiểu ý cô ấy, nhanh chóng che miệng cô, “Em nói vớ vẩn gì vậy?”“Chị giải trừ hôn ước với Giang Trì Ý do 10 năm nay chị đã quá mệt mỏi rồi.”Một chút quan hệ với Tư Minh Cẩm cũng không có.Người như Tư Minh Cẩm, một người bình thường như cô sao dám vấy bẩn anh chứ, sợ bị giảm thọ mất.“Nhưng em cảm thấy S đối với chị rất tốt, còn tốt hơn Giang phó tổng nhiều.”Giọng điệu Tần Lăng rất nghiêm túc.Nhưng cô cũng không tiếp tục với đề tài rối rắm này, “Sư phụ, chị muốn lên ngồi một chút không?”Thẩm Nhu vẫn đang nghỉ phép, không muốn đi lên, bởi vì không muốn gặp Giang Trì Ý.Cô không thể chọc tới anh ta được nữa, cứ trốn được thì trốn thôi.Tần Lăng thấy cô đã hạ quyết tâm không muốn có bất kì quan hệ gì với Giang Trì Ý nữa cũng vui mừng thở phào nhẹ nhõm.“Thật ra trước đây em đã từng cảm thấy chị và Giang phó tổng không hợp nhau lắm.”Nhưng lúc đó lại sợ Thẩm Nhu đã bị tình cảm mê hoặc tâm trí, dáng vẻ khuyên thế nào cũng không quay đầu, Tần Lăng cũng không dám nói một lời với cô.Bây giờ ngược lại, dù sao Thẩm Nhu cũng không muốn để ý tới Giang Trì Ý nữa.Lúc này cô cũng kể hết chuyện xảy ra giữa Giang Trì Ý và Cố Thiến hai ngày mà Thẩm Nhu ở Đổng thành.Vừa nói còn vừa để ý sắc mặt Thẩm Nhu, sợ cô lại bi thương.Kết quả, Thẩm Nhu nghe xong cũng không được yên lòng.Bởi vì Tần Lăng vừa kể, suy nghĩ của cô lại bay tới bộ nội thất trong phòng ở Minh Cẩm biệt uyển.Thẩm Nhu tính toán chốc nữa tìm một công ty chuyển nhà, tới Minh Cẩm biệt uyển chuyển tất cả đồ mà cô bỏ tiền ra mua khỏi đó.Vừa lúc căn hộ vừa thuê chưa có đồ, chuyển từ phòng cưới này qua cũng không sao.Cho nên không đợi Tần Lăng căm phẫn kể xong chuyện, Thẩm Nhu đã cắt lời, “A Lăng, chốc nữa em đi lên, giúp chị nhìn xem Giang Trì Ý còn ở công ty không, dù ở hay không cũng nhắn tin wechat nói chị một tiếng.”Cả người Tần Lăng ngây ngốc, một lúc sau mới hỏi Thẩm Nhu, “Sao vậy? Không phải chị mặc kệ anh ta rồi sao?”“Chị muốn nhân lúc anh ta không ở phòng cưới bên kia, chuyển mấy thứ trước đó chị mua ra khỏi đó.”Thẩm Nhu dứt lời, cũng không nói thêm với Tần Lăng gì nữa, thúc giục cô nhanh chóng lên lầu giúp cô xem thử tình hình.Sau khi Tần Lăng đi, Thẩm Nhu đút tay vào túi áo khoác mỏng, ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu Giai Ngẫu Thiên Thành một chút, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm.Cô nghĩ, mình không thể ở lại Giai Ngẫu Thiên Thành thêm được nữa.Về phía Trần Thục Ngọc, cô vẫn nên tự mình ra mặt nói câu xin lỗi.Giang Trì Ý thì không nói làm gì, nhưng chú dì Giang đối với cô rất tốt, thân thiết như con gái ruột vậy.Cho nên, trong lúc đợi tin tức của Tần Lăng, dùng wechat gửi tin nhắn cho bà hẹn tối nay ăn cơm.Vừa gửi tin nhắn đi, Tần Lăng đã đưa tin tới.Tiểu đồ nhi Tần Lăng: Sư phụ, Giang phó tổng đang làm việc trong phòng.
*đáng yêu*.jpgChẳng được bao lâu, lại tới một tin tức mới.Tiểu đồ nhi Tần Lăng: Em nghe đồng nghiệp nói, Giang phó tổng lại mời người phụ nữ Cố Thiến kia về công ty!!! Chị nói xem có phải đầu óc anh ta có vấn đề rồi không?Thẩm Nhu nhìn qua cũng không trả lời, cất điện thoại vào túi, mặt không chút biểu cảm.…Lúc tới Minh Cẩm biệt uyển cũng đã là bốn rưỡi chiều.Trước đó cô đã hẹn với một công ty chuyển nhà, sau đó mới thuê xe tới đây.Hôm nay chắc chắn sẽ không chuyển được hết đồ, cô chỉ qua trước xem một số đồ nhỏ, nhất định phải chuyển tất cả những đồ cô hoặc bố mẹ cô mua ra khỏi đây.Thẩm Nhu đến trước cửa phòng cưới, động tác lấy chìa khóa hơi chần chờ một chút.Bởi vì phòng cưới và hôn lễ giống nhau, đều do một tay cô sắp xếp cho nên sợ tức cảnh sinh tình.Tuy rằng giữa cô và Giang Trì Ý, nhiều lúc đều là cô hạ mình nhân nhượng vì lợi ích chung, nhưng trong trí nhớ vẫn có nhiều kỉ niệm vui vẻ với nhau.Bây giờ, cô muốn tự tay cắt đứt tất cả những thứ liên quan tới Giang Trì Ý.Nghĩ tới đây, Thẩm Nhu hít một hơi thật sâu, lấy khóa ra mở cửa.Tiếng mở cửa quấy nhiễu đến Cố Thiến đang luống cuống tay chân nấu ăn trong phòng bếp.Cô ta cho là Giang Trì Ý trở về, vội vàng thò đầu ra, “Trì Ý, anh…”Lời nói Cố Thiến im bặt dừng lại, Thẩm Nhu vừa vào cửa, nghe tiếng cô ta cũng nhìn sang.Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều bị đối phương làm cho kinh ngạc.Thẩm Nhu thật sự không nghĩ tới, Cố Thiến lại tiếp tục vào đây ở?Sau khi hoàn hồn, Thẩm Nhu cười cười nhìn Cố Thiến, ánh mắt chuyển lạnh, ngoài cười trong không, “Cố tiểu thư ăn gì mà lớn vậy? Da mặt cũng thật dày.”Cố Thiến, “…”Bị chê cười một câu, cô ta tức đến tim đập mạnh nhưng lại chịu đựng không dám nổi nóng.Thẩm Nhu lười nhìn cô ta, nhàn nhã đổi dép sau đó vào phòng khách.Cô vừa đi vừa mở cuốn sổ kiểm kê đồ đạc trong nhà.
Trong lúc đó còn không quên nhắc nhở Cố Thiến, “Đồ trong nồi của cô hình như cháy rồi.”Lúc này Cố Thiến mới nhớ tới mình còn đang học làm bánh