Trong phòng chờ khách sạn không có một bóng người.
Nhân viên trang điểm mới từ toilet ra nhìn Tô Mi, vẻ mặt mờ mịt.
Sau khi biết không tìm thấy cô dâu đâu, nhân viên trang điểm như nhớ ra gì đó, nói với Tô Mi, “Trước khi tôi đi toilet, phù rể có tới đây, nói là có việc quan trọng muốn nói riêng với cô dâu.
”Vì vậy nên cô ấy mới ra ngoài, để cho cô dâu và phù rể ở riêng với nhau trong phòng.
Sau đó nghi thức chuẩn bị bắt đầu, nhân viên hôn lễ tới gọi cô dâu, ai ngờ trong phòng đến một bóng người cũng không có, bọn họ đã đợi trong phòng chờ một hồi lâu nhưng không có ai quay lại mới vội vàng chạy đi tìm Thẩm Nhu.
Tô Mi nhíu mày, gọi người đi tìm phù rể Hạ.
Chính cô ấy thì gọi cho Thẩm Nhu, hỏi xem cô có tra được điều gì từ camera không, lúc đó Thẩm Nhu đang phối hợp với nhân viên an ninh khách sạn tra xét.
Vừa lúc nhận được điện thoại của Tô Mi gọi tới, Thẩm Nhu cũng nhìn thấy trong camera theo dõi là Lý Thanh Đồng mặc váy cưới đi cùng với người đàn ông mặc âu phục ra khỏi phòng chờ, hai người tay nắm tay, nhìn qua rất khẩn trương.
Ra khỏi cửa, hai người bọn họ còn nhìn quanh một chút, sau đó nhanh chóng chạy tới thang máy bên kia.
Tiếp đó chính là camera theo dõi trong thang máy.
Sau khi Lý Thanh Đồng và người đàn ông kia vào thang máy, người đàn ông đè cô ta lên vách tường, cúi đầu hôn lên môi Lý Thanh Đồng.
Quan trọng là, cô ta cũng vô cùng nóng bỏng đáp lại đối phương, hai tay quấn lấy cổ người đàn ông, tư thế phản công.
Mặt Thẩm Nhu bỗng dưng đỏ lên.
Nhân viên an ninh đang xem cùng cô cũng xấu hổ ho một tiếng, quay mặt sang một bên.
Việc đã đến nước này, chân tướng sự việc mất tích của Lý Thanh Đồng đã rõ.
Cô dâu Lý Thanh Đồng và phù rể… bỏ trốn.
Thẩm Nhu nói chuyện này cho Tô Mi biết.
Đầu bên kia điện thoại, Tô Mi im lặng vài giây, sau đó văng tục một câu, “Con mẹ nó!”Thẩm Nhu giật giật khóe miệng, chưa kịp nói gì, đối phương đã cúp điện thoại.
Cô đứng trong phòng an ninh, nhìn chằm chằm đôi nam nữ trêи màn hình, tâm tình phức tạp không nói nên lời.
Lý Thanh Đồng và phù rể…Vậy phù rể kia là ai?Thẩm Nhu quay đầu nhìn lại, mắt nhìn Trần Thì Nhất sau lưng vẫn luôn yên tĩnh.
Cô bỗng nhiên có chút hối hận vì đã đưa theo cậu tới.
Video vừa rồi…“Thì Nhất, em…” Thẩm Nhu đi qua, đang muốn an ủi Trần Thì Nhất vài câu.
Không nghĩ đến cậu lại nhẹ nhõm thở ra một hơi rồi cười với cô, “Không sao đâu chị, như vậy cũng tốt.
”Trong lời nói của Trần Thì Nhất, Lý Thanh Đồng vẫn luôn là đối tượng kết hôn mà bố mẹ cậu sắp xếp, bọn họ quen biết cùng lắm mới chỉ có hai ba tháng, nếu nói cậu có tình cảm sâu nặng với cô ta, thì đó là giả.
Thật ra ngày gặp mặt đó, Trần Thì Nhất đã nói rõ cho Lý Thanh Đồng biết, phương diện tình cảm của mình có chút trì độn và chậm nhiệt, không có cách nào giống với người đàn ông bình thường nảy sinh tình cảm nhanh chóng với cô.
Lý Thanh Đồng nói mình không ngại, cho nên hai người bọn họ mới quyết định đồng ý sắp xếp của bố mẹ, lập tức tiến hành hôn lễ.
Bây giờ xem ra, người vẫn luôn không biết tình yêu là gì chỉ có Trần Thì Nhất mà thôi.
Nếu Lý Thanh Đồng đã có người mình thích, cậu cũng không có lý do gì để trói buộc cô ta lại bên cạnh mình, không phải sao?Nghe cậu nói vậy, Thẩm Nhu suýt chút nữa hoài nghi em họ nhà mình có phải bị tức đến phát ngốc rồi không.
“Phù rể kia em quen không?”Trần Thì Nhất lắc đầu, “Không biết.
”“Phù dâu phù rể đều là bạn của Thanh Đồng.
”Thẩm Nhu hiểu rõ.
Cô đoán là trước đó Lý Thanh Đồng và phù rể vẫn luôn ở trong trạng thái trêи tình bạn dưới tình yêu, sau đó trải qua buổi hôn lễ này, người bạn nam kia như chịu kϊƈɦ thích, sau đó hai người mới phá vỡ tầng giấy mỏng cuối cùng này.
Người có tình ý sẽ sớm ở bên nhau, hôn lễ chắc chắn không thể tiếp tục được nữa.
Cho nên, hai người bọn họ cùng nhau bỏ trốn.
Thẩm Nhu xoa mi tâm, suy nghĩ xem nên giải quyết hậu quả như thế nào.
Cô dâu và phù rể chạy trốn, chuyện này mà truyền ra ngoài thì sau này Trần Thì Nhất tính thế nào.
Thẩm Nhu có chút gian nan.
Cô gọi điện thoại cho Tô Mi, bảo cô ấy liên lệ với phu huynh hai bên.
Loại chuyện này cần Trần Thì Nhất và trưởng bối hai bên tự mình lên đài giảng hòa, về điểm này, Thẩm Nhu cảm thấy bố mẹ cô hẳn là có kinh nghiệm hơn.
Nhưng chuyện này rơi vào nhà nào nhà đó cũng cảm thấy mất mặt, Thẩm Nhu sợ cậu mợ mình không tiếp thu được, trực tiếp ngất đi.
…Hiện trường hôn lễ.
Thẩm Nhu đưa theo Trần Thì Nhất quay lại.
Trêи đài, Tô Mi đã nhận mic từ tay người chủ trì, thử giọng một chút, giọng nói lạnh lùng, “Ngại quá các vị, bởi vì hôm nay cô dâu đột nhiên khó chịu, bây giờ đã được đưa tới bệnh viện, nghi thức hôm nay có thể bị trì hoãn.
”Cô ấy nói lời này khiến bố mẹ Lý Thanh Đồng hoảng sợ, lập tức đứng dậy ngay.
Ngay cả sắc mặt bố mẹ Trần Thì Nhất cũng bắt đầu khẩn trương, vẻ mặt mờ mịt.
Thẩm Nhu cũng bối rối một hồi lâu, sau khi lấy lại tinh thần, cô cười một tiếng, quay đầu lại nói với Trần Thì Nhất, “Được rồi, chúng ta lui thôi.
”Thẩm Nhu chuẩn bị đưa theo Trần Thì Nhất rời khỏi phòng tiệc thì nghĩ tới Tư Minh Cẩm.
Cô nhìn quanh bốn phía, cuối cùng phát hiện anh đang ngồi cùng bàn với bố mẹ mình.
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, Thẩm Nhu vừa nhìn qua, Tư Minh Cẩm đang nói chuyện với bố Thẩm lập tức có cảm giác ngẩng đầu lên.
Ánh mắt hai người giao nhau.
Chỉ vậy vài giây, Thẩm Nhu đã đỏ mặt.
Cô nhanh chóng xoay người, theo Trần Thì Nhất rời khỏi phòng tiệc.
Gần đây cũng không biết bị làm sao, một ánh mắt của Tư Minh Cẩm thôi cũng có thể làm tim cô đập rộn lên, mặt đỏ tai hồng.
Thật là quỷ dị!.
Chuyện Lý Thanh Đồng đào hôn, bố mẹ hai bên cuối