Cùng lúc đó, Diệp Ninh cũng vội vã chạy thẳng đến phòng bếp nhỏ trong điện Phúc Ninh.Lâm cô cô là chưởng quản phòng bếp nhỏ của mẫu phi, trù nghệ của bà thuộc vào hàng nhất đẳng.
Diệp Ninh gấp gáp nói công thức trà gừng đường đỏ thông bạch cho Lâm cô cô nghe.Lâm cô cô đã hơn năm mươi tuổi vừa nghe đã hiểu ngay lập tức, bà lập tức nở một nụ cười trìu mến với Diệp Ninh.
Sau đó đi lấy gừng, thông bạch, đường đỏ rồi bắt đầu bật bếp.Dưới bệ bếp lửa cháy bập bùng, hương thơm ngọt ngào xen lẫn mùi cay the the của gừng và bạch thông lan tỏa khắp phòng bếp.
Diệp Ninh cẩn thận ngửi ngửi, mùi hương này giống với mùi trà Diệp Dao làm y như đúc.
Mùi thơm ngọt ngào nhưng không quá nồng, cay vừa phải chứ không bị gay mũi, cực kỳ dễ ngửi.Nhưng mà……Diệp Ninh nhíu mày, cậu bé ghé sát vào ngửi lại một lần nữa, hắn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng lại không thể nói rõ là sai ở chỗ nào.Trà gừng Lâm cô cô nấu đã xong, Diệp Ninh múc nửa bát nếm thử hương vị.
Nước trà vừa vào miệng, cảm giác có gì đó không đúng lại ùa tới.Rõ ràng uống vẫn là ngọt, cũng rất ấm áp, nhưng sao hán cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, uống xong cũng không có cảm giác thần thanh khí sảng như trà của Diệp Dao.Rõ ràng vị ngọt và vị cay thì nơi nào cũng giống nhau nhưng cảm giác mang lại thì hoàn toàn khác biệt.Chẳng lẽ là bởi vì hắn đã khỏe cho nên mới không cảm nhận được gì ư?Diệp Ninh buồn rầu gãi gãi đầu, rõ ràng công thức vẫn giống như thế, hắn nhìn Lâm cô cô làm rồi, không có sai ở đâu cả!Mãi mà không hiểu, hắn quyết định mang cho mẫu phi dùng thử.Lúc này Nhàn quý phi đang nằm ở trên giường, dưới chân đặt nàng một chậu than sưởi ấm, vẻ mặt uể oải.Nàng cảm thấy rất may mắn vì đêm qua đã tự mình đi trông Ninh Nhi, bằng không chỉ sợ người hôm nay pha chịu tội sẽ là cậu bé.Trong lúc nàng nghĩ ngợi thì Diệp Ninh chạy vào, trong tay cậu bé còn bưng một cái chén nhỏ.“Mẫu phi mẫu phi, nhi thần mang cho mẫu phi cái này uống rất ngon! Đây là trà gừng đường đỏ thông bạch, có thể xua đuổi hàn khí hàn chữa bệnh.”Diệp Ninh bưng cái chén nhỏ như đang nâng báu vật, đưa tới trước mặt Nhàn quý phi.
Sau chén trà là khuôn mặt đỏ bừng tràn đầy quan tâm và chờ mong.Hắn tha thiết nói: “Mẫu phi mau uống đi, đây là nhi thần đặc biệt nấu cho mẫu phi đó.”Nhàn quý phi bị nhi tử mình cưng chiều nhìn như vậy sao