Hắn băng xong vết thương cho cô rồi ngẫn đầu lên. Ko ngờ lai bắt gặp ánh mắt cô đang chăm chú nhìn hắn.
Hai mắt nhìn nhau. Cô giật mình đánh trống lãng đứng dậy ns
- Á xong rồi sao cảm ơn cậu. Cô tươi cười ns.
Hắn kéo tay cô ngồi xuống.
- Ngồi yên đi. Ánh mắt lạnh nhìn cô, nhưng trong tâm thì như thế nào thì ko ai có thể hiểu đc.
Cậu cho chút oxi à tẩm vào bông lâu lên khoé miệng cô. Nhưng ko hiểu sao, tim hắn đạp mạnh khi nhìn đôi môi hồng của cô.
Hắn bỗng sượng người khó chịu. Đứng bật dậy.- Này tự làm đi. Hắn bỏ miếng bông vào bàn tay cô... ra vẻ nổi cáu
- Đồ bất thường khó hiểu. Trong lúc hắn xoay lưng đi cô ms ns.
15p sau. - Két
Tiếng cửa kêu báo hiệu.
Cả hai người ào đến đứng cạnh bác sĩ.
- Ai là người thân của bé. Ông Bác sĩ nhìn vào tờ giấy trên tay ns.
- Tôi. Cả hai đều.. lên tiếng
- Ừ.. rất may là đến kịp thời nên cô bé đã qua khỏi cơn nguy kịch
Hai người họ mừng rỡ ôm nhau nhảy lên.
- Nhưng. Ông bác sĩ đột nhiên lên tiếng. Hai nguời buông nhau ra
- Có vấn đề gì sao bác sĩ..Linh Linh lo lắng ns.
- Hai người là người thân của cô bé mà ko biết nó mắc chứng hở van