Chương 4: Buổi đêm phóng túng
Editor: Byredo
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rạng sáng, cửa phòng phát ra tiếng cành cạch, một bóng người đẩy cửa đi vào, trong phòng tối tăm, thiếu niên nhẹ tay nhẹ chân, chậm rãi đi đến mép giường.
Trên giường, thiếu nữ đang ngủ say, mặc quần áo ngủ bằng lụa, nghiêng người, đôi tay ôm chiếc chăn đã bị cuộn tròn, một chân gác lên chăn.
Hạ Cẩn Ngôn ngồi ở mép giường, dựa vào ánh trăng mà nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp mà mình ngày đêm thương nhớ, duỗi tay lật ngửa người thiếu nữ, cúi xuống hôn lên môi Tô Nhiễm, kìm nén ý muốn điên cuồng hôn môi, nhẹ nhàng liếm láp đôi môi đỏ mọng, vươn đầu lưỡi đi vào giữa hai cánh môi không hề phòng vệ của thiếu nữ, tuần tra khắp khoang miệng của cô, liếm mút lưỡi Tô Nhiễm một hồi.
Trong lúc ngủ mơ, Tô Nhiễm cảm nhận được sự triền miên ở môi mình, nức nở một tiếng. Nghe thấy tiếng kêu, Hạ Cẩn Ngôn buông môi lưỡi của thiếu nữ ra, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, an ủi thiếu nữ bị quấy nhiễu. Được Hạ Cẩn Ngôn dịu dàng vuốt ve, Tô Nhiễm lại từ từ ngủ say.
Hạ Cẩn Ngôn lại cúi người hôn lên xương quai xanh tinh xảo, hai tay cởi cúc áo ngủ của thiếu nữ ra. Sau khi cởi bỏ áo trên, trước mặt Hạ Cẩn Ngôn hiện ra một thân thể trắng nõn, được ánh trăng chiếu rọi nên càng thêm trắng trẻo tinh tế, hai quả mọng trước ngực điểm xuyết trên ngọn núi tuyết no đủ, vòng eo thon thả một tay có thể ôm trọn, ngay cả cái rốn ở giữa cũng vô cùng đáng yêu.
Thân thể xinh đẹp trước mắt khiến thiếu niên ngừng thở, cúi người xuống ngậm lấy quả mọng mềm mại, đầu lưỡi liếm một vòng xung quanh, quả mọng nhanh chóng bị kích thích mà dần trở nên cứng hơn. Hạ Cẩn Ngôn ngậm lấy hạt đầu đỏ mà mút mạnh, đây chính là điều anh muốn làm lúc ở trên tàu điện ngầm. Chóp mũi chạm vào chú thỏ trắng mềm mại, trong không khí ngập tràn mùi hương ngọt ngào, làm người ta hận không thể ăn sạch. Chú thỏ còn lại cũng bị bàn tay to lớn bao trùm, theo từng động tác xoa nắn, thịt thỏ trắng nõn tràn ra qua khe hở ngón tay. Anh vừa xoa, vừa vân vê hạt đậu đỏ mềm mại, vừa xoa vừa ấn, hai tay nâng hai chú thỏ, đẩy chúng sát vào nhau, vùi mặt